Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi mỉa mai, bản thân kiếp trước tôi không nhìn mẹ tôi thiên vị như vậy.
Thậm chí còn mất mạng vì cái gọi là nhà này.
“Mẹ đừng sốt ruột, xã hội bây , việc ghi tên con dâu vào sổ là hết sức bình thường.”
“Việc này đã phổ biến ở nhiều nơi, đây là một hình thức bảo đảm cho những cô dâu ở xa”.
“Mẹ cũng không thể để chị dâu luôn cảm thấy bất an, phải không?”
Mẹ tôi ngẩn người , chắc hẳn bà không ngờ tôi nói những lời như vậy.
Kiếp trước, để ngăn cản chị dâu thêm tên vào sổ , tôi với mẹ đã cãi nhau một trận lớn, thậm chí mẹ tôi còn dùng cái c.h.ế.t để đe dọa, cuối cùng tôi tiếng là “đứa con gái bất hiếu.”
Kiếp này, tôi không ngu ngốc như vậy, vẫn cam lòng để bà coi như là vũ khí mà sử dụng.
“Hân Hân, con… Vì con cũng theo chị dâu con bậy vậy? Nó đang âm mưu cướp nhà ta đó!”
Mẹ tôi hạ thấp giọng, trong lời nói theo sự thất vọng vì không đạt được kỳ vọng.
Tôi giả vờ kinh ngạc che miệng: “Mẹ ơi, mẹ có thể nói về chị dâu như vậy?”
“Chị dâu cũng là vì tốt cho nhà ta, mẹ xem chị dâu gả đến bao nhiêu lâu như vậy, đã hy sinh bao nhiêu cho cái nhà này?”
“Chị dâu cũng yên tâm mà thôi, mẹ có thể nói chị dâu đang âm mưu chứ?”
“Bảo đảm cái ? Nó bảo đảm cái ? Mẹ thấy nó là lòng tham vô đáy thì có!”
“Anh trai của con đúng là mỡ lợn che mắt, cứ khăng khăng tìm một con quỷ hút m.á.u về!”
Mẹ tôi tức giận nói, rõ ràng đã Vương Lệ giày vò không ít.
Trong lòng tôi âm thầm vui sướng trên miệng vẫn tiếp tục khuyên: “Mẹ ơi, mẹ hãy coi như vì anh trai con vậy, đừng để anh khó xử vì kẹp ở giữa.”
Sau nói đến con trai lớn yêu quý của bà, mẹ tôi im lặng một lúc, rõ ràng là do dự.
Tôi nhân lúc còn nóng bịa một câu về “một người bạn có một họ hàng xa vì không thêm tên vào sổ mà người vợ bỏ , con cái cũng bỏ theo” đã khiến mẹ tôi trở nên lo lắng.
07
Đúng như dự đoán, chị dâu tôi thấy phía mẹ tôi mãi không có động tĩnh thì bắt đầu ở trong khu dân cư diễn một màn “kịch đau lòng”.
Gặp ai chị ta cũng nói rằng xa không dễ dàng , vì cái nhà này đã hy sinh rất nhiều cuối cùng ngay cả cảm giác an toàn cơ bản nhất cũng không có được.
Vừa nói vừa bắt đầu lau nước mắt, khóc đến mức như hoa lê gặp mưa.
Những phụ nữ chuyên buôn trong khu dân cư thích nhất là ghế nhỏ rồi tụ tập lại để bàn tán thảo luận gia đình người khác.
Chẳng thế mà hai , trong khu dân cư đã lan truyền khắp nơi sự uất ức của chị ta “ xa xứ”.
“Này, mọi người đã nói chưa? Con dâu của nhà lão Trương ở tầng dưới thật đáng thương, nói là từ xa gả tới mà không có chút bảo đảm nào…”
“Đúng vậy đó, hai trước tôi gặp cô , hai mắt hoe, nói ghi thêm tên mình vào sổ mẹ cô nhất quyết không đồng ý, thậm chí còn cái c.h.ế.t đe dọa, tạo nghiệt mà…”
Mấy nay cần mẹ tôi vừa xuống tầng thì vây quanh bởi đủ loại “quan tâm” và “hỏi thăm”.
Mà những người đó lại cứ nói kiểu quái gở châm biếm cho mẹ tôi tức giận đến mức ném vỡ vài chiếc cốc ở nhà.
Buổi tối, người anh trai của tôi luôn tàng hình dưới sự kiểm soát chặt chẽ của vợ về nhà.
Lần đầu tiên mời cả nhà tôi nhà hàng ăn và theo hai hộp tổ yến được đóng gói đẹp mắt.
“Lệ Lệ, đây là phần thưởng mà công ty anh phát vì được thăng chức, anh đặc biệt về để bồi bổ sức khỏe.”
Anh trai tôi tươi rạng rỡ đưa tổ yến cho Vương Lệ như thể Vương Lê là tổ tông của anh vậy.
Chị dâu tôi cầm tổ yến ngoác miệng đến tai vẫn giả vờ nói:
“Chao ôi, thăng chức là tốt anh cũng đừng tiêu tiền bừa bãi, rất khỏe không cần bồi bổ…”
Tôi ở bên cạnh nhìn mà suýt nữa thì nôn bữa cơm hôm qua.
Với thân hình kia của Vương Lệ, chị ta còn cần bồi bổ?
nào cũng ăn uống đầy đủ ngon lành, nếu còn tiếp tục bồi bổ nữa thì e rằng phải ngang cửa mất!
“Mẹ ơi, con được thăng chức giám đốc bộ phận, công ty nói cấp cho con một nhà lớn, nào có nhà, ta chuyển đến nhà !”
Anh tôi hào hứng thông báo “tin vui” mà hoàn toàn không biết sắc mặt của mẹ tôi đã thay đổi.
“…nhà ? Vậy nhà này thì ?” Mẹ tôi cẩn thận hỏi, sợ chạm vào dây thần kinh nhạy cảm của chị dâu tôi.
“ nhà này…” Anh trai tôi xoa tay ngây ngô: “ nhà này cho Lệ Lệ để cô yên tâm! Dù sau này ta sống ở nhà , nơi này cũng để không thôi.”
Mẹ tôi vậy thì mặt tái xanh.
“ nhà này là bố con…”
“Mẹ ơi!” Tôi ngắt lời mẹ tôi: “Bố đã mất nhiều năm như vậy, mẹ còn nhắc tới ông cái ?”
“Hơn nữa, nhà sớm muộn cũng thuộc về anh trai con, chị dâu đã là một thành viên của gia đình ta, chị dâu có cảm giác an toàn có thể chăm sóc anh trai con tốt hơn, mẹ nói có phải không?”
“Đúng vậy mẹ, bây là thời đại nào rồi, mẹ còn cổ hủ như vậy.”
Vương Lệ nhân cơ hội phụ họa theo, còn cố ý dùng cùi chỏ chạm vào anh trai tôi, nũng nịu hỏi: “ ơi, anh nói xem?”
Hồn phách anh trai tôi gần như bay mất Vương Lệ chạm vào, anh lập tức gật đầu như giã tỏi: “Đúng, đúng, Lệ Lệ nói đúng!”
Mẹ tôi nói đến không thốt nên lời.
Cả đời này của bà cũng đến vậy, vì con trai mà ngay cả đến tôn nghiêm cũng không cần.
Anh trai tôi thì càng khỏi nói, Vương Lệ nói cái thì là cái , chẳng có chút chính kiến nào.
Một lúc sau, ba người vui vẻ bàn bạc cách để trang trí nhà .
08
Sau biết tên mình được ghi vào trong sổ , gặp ai chị dâu tôi cũng đắc ý khoe khoang rằng mình “ được một người tốt”, “có địa vị trong nhà ”.
Thậm chí chị ta còn bắt đầu lên kế hoạch đón đứa trai ham ăn lười của mình là Vương Cường tới để cùng hưởng phúc.
“Chị ơi, chị xem chị đã ở trong một nhà lớn rồi, bao chị định đón đến ở đó vài đấy?”
“Được, bao đến thì đến, chị chuẩn đồ ăn ngon cho !”
Mẹ tôi không nhịn được nữa mở miệng nói: