Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Bồi Tư chằm chằm, tôi cũng không giải thích, chuyển chủ đề: “Nếu Việt Trạch đã bỏ lỡ lễ đính hôn, thì hôn sự này cũng đừng nên tiếp tục , cứ coi như em đang tác thành đôi gian phu dâm phụ kia .”
Kỷ Bồi Tư nhíu mày, giọng nói trầm xuống: “Kỷ Niệm.”
“Em đùa giỡn hôn sự của như trò đùa sao!”
Tôi mở miệng định phản bác, lại hiện lên không ngừng:
[Ôi chao ôi, tên kia nghe thấy em gái nói không đính hôn , khóe miệng sắp không ghìm lại được rồi kia kìa, còn đây giả vờ hung dữ chứ, đợi em gái thật sự tức giận, anh sẽ phải khóc lóc dỗ dành đấy.]
[Độc thoại nội tâm của anh : Em coi hôn sự của như trò đùa, phạt em phải cưới anh.]
[Em gái ơi, em hãy đối xử tốt anh một chút đi, em đối xử tốt anh ấy một phần, anh ấy sẽ lau s.ú.n.g thêm một tiếng, đảm bảo khi gặp mặt thì cây s.ú.n.g đó sẽ sáng loáng.]
Được nhắc nhở, tôi nảy ra ý định trêu chọc Kỷ Bồi Tư.
thẳng mắt anh nói: “ anh cưới em đi, anh ~”
Kỷ Bồi Tư đang cầm ly rượu run lên, rượu đỏ b.ắ.n hết lên người.
Tôi kêu lên một tiếng, giả vờ đưa ra lau.
Những khối cơ bắp cứng rắn dù cách lớp vải ướt nhẹp vẫn vô cùng rõ ràng.
Lòng bàn tôi chạm .
Đã cảm rõ ràng sự run rẩy của người nào đó.
Tôi không nhịn được mà véo một .
Kỷ Bồi Tư dường như không ngờ tôi lại to gan như , đột kêu lên một tiếng, đó nhanh chóng phản ứng lại, hất tôi ra.
Ném lại một câu: “Anh thấy em thật sự điên rồi.” rồi bỏ chạy.
Tôi theo bản năng :
[Chắc có lẽ lúc này là lúc anh sợ hãi nhất trong đời, sợ em gái phát hiện ra anh ấy có tình cảm cô, sợ là biến thái, sợ em gái này không để ý anh ấy .]
[ muốn em gái chú ý , lại không muốn em gái phát hiện ra suy nghĩ trái luân thường của , anh thật sự quá khó khăn!]
[Lúc nãy khi em gái nói cưới cô ấy, tôi nghi ngờ tên này thật sự rung động rồi.]
8
Mấy ngày Kỷ Bồi Tư đều tránh né tôi, dường như sợ tôi lại nhắc bảo anh ấy cưới tôi.
Tôi hơi tức giận, xuống hầm rượu lấy vài chai lên.
mới uống được một chút, điện thoại đột được tin nhắn của bạn gửi :
[Kỷ Niệm, bên cậu rốt cuộc là có gì , sao Việt Trạch lại đột lên mạng nói cậu là người ngoại tình trước?]
Kèm theo đó là bức ảnh.
Một là vết cắn trên môi tôi.
là dấu vết trói trên cổ .
Đều là kiệt tác của Kỷ Bồi Tư làm ra trong mật thất.
Bạn nói: [Ý của nhà họ hình như là muốn này bù trừ nhau, hôn sự vẫn tiếp tục.]
Tôi: [ con mẹ nó chứ, rõ ràng là tôi ngoại tình hắn ta! Sao có thể bù trừ được.]
Bạn: [!]
Bạn: [ là cậu thật sự tìm người mới rồi à, là ai ? Không phải nói cậu vẫn luôn thích…]
Tôi không có thời gian để buôn cô ấy, cầm chìa khóa định lái đi tìm tên khốn Việt Trạch kia.
Chỉ là m.ô.n.g tôi chạm ghế.
Kỷ Bồi Tư không biết từ đâu xuất hiện, nắm chặt cửa , hỏi tôi: “Đi đâu?”
“Đi tìm Việt Trạch.” Tôi buột miệng nói.
Như thể chạm phải điều gì đó nhạy cảm, sắc mặt Kỷ Bồi Tư còn tốt trầm xuống, đó mở cửa .
“Em uống rượu rồi, anh lái đưa em đi.”
:
[Em gái nguy rồi! cà lần trước cởi ra còn vứt trên ghế phụ kìa, nếu anh phát hiện, em sẽ đánh đòn đấy.]
[Lẽ ra nên phát hiện từ sớm rồi, nhưng mà dạo này em gái đều nhà cũ, anh không có cơ hội mật thất, nếu không thì đã sớm phát hiện ra người máy mô phỏng có vấn đề rồi.]
Ban đầu tôi còn muốn ngăn cản, đột lại thôi.
Cười nói: “Được thôi.”
9
ngồi , Kỷ Bồi Tư thấy chiếc cà trên ghế phụ.
Còn cầm nó lên.
ra đây là cà của , đồng tử Kỷ Bồi Tư đột co lại, đó sang tôi đang ngồi ghế phụ, ánh mắt nguy hiểm: “Cà này em lấy đâu ra?”
Tôi: “Nhặt được.”
Kỷ Bồi Tư tức bật cười, đóng sầm cửa , bóp chặt cà , nghiêng người về phía tôi: “Cà này là hàng đặt riêng của AG, toàn Giang Thành chỉ có một duy nhất.”
“Em nhặt được đâu?”
“Hửm?”
lại tiếp tục thêm dầu lửa:
[Còn có thể nhặt được đâu , đương là nhặt được trong mật thất của anh rồi chứ, hì hì, hơn còn là do chính anh quấn cô ấy đấy nhé~]
[ này cũng không có gì to tát, dù sao anh cũng là do chú nhỏ nuôi, lúc đó làm lại giấy chứng là người có thể kết hôn rồi.]
Ánh mắt Kỷ Bồi Tư dừng trên mặt tôi.
Chạm phải ánh mắt của anh, tôi chậm rãi mở miệng: “Nhặt được nhà cũ, là của anh sao, Anh .”
Tôi cố tình nhấn mạnh chữ “anh ”.