Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhà cũ lớn.
thích hợp để những chuyện mờ ám.
Tôi xuống xe, bình luận liền réo lên:
[Á á á á vậy, bắt gian nam chính xong lại quay về nhà cũ! Cô ấy khai thiên nhãn rồi à?]
[Về tốt lắm, về hay lắm, về rồi anh trai sẽ không phải đến mật thất lau s.ú.n.g nữa.]
[Tôi đoán là có người lén lút nói cho biết chuyện anh trai đặt người máy mô phỏng theo hình dáng của cô ấy, nếu không thì sau bắt gian xong cũng sẽ không vội vã chạy về nhà cũ.]
[Không , mật thất giấu kỹ lắm, không tìm … a! cô ấy lại đi về hướng mật thất!]
Sau chuyện của Diệp Việt Trạch và Mục Chiêu, tôi nghi ngờ những bình luận nói có là sự thật.
Chỉ là Kỷ Bồi Tư nổi tiếng là người có tính cách cổ hủ, bảo thủ giới.
Anh ấy luôn coi trọng danh dự gia tộc.
có nảy sinh loại đó… bất kể … với tôi chứ.
Mãi cho đến tìm mật thất theo vị trí bình luận, nhìn quanh bốn phía hoàn toàn khác xa với những bình luận miêu tả, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
như thả lỏng, như thất vọng.
Nói là mật thất, thực chỉ là căn phòng khá kín đáo.
Bên bày vài bức ảnh của con cháu Kỷ gia, ngoại trừ ảnh của tôi thì hơi nhiều hơn chút, lại không có bất thường.
về những món đồ linh tinh, đồ chơi nhỏ và người máy mô phỏng mà bình luận nhắc đến.
Tôi không nào .
Quả nhiên.
Đều là lừa đảo!
Tôi quay người muốn đi.
Bình luận đột nhiên hiện lên:
[Hóa không biết anh trai xây mật thất mật thất, rồi thật sự dọa c.h.ế.t tôi rồi, cứ tưởng cuối cùng cũng phát hiện bí mật của anh trai.]
Mật thất mật thất?
Tôi suy nghĩ thì tay vô chạm thứ đó.
cánh cửa nhỏ không đáng chú ý ở góc phòng đột nhiên mở .
[… Ô hô]
[Bí mật nhỏ của anh trai sắp phát hiện rồi, nếu anh trai biết em gái phát hiện , liệu có nhốt em gái lại không? Hóng quá đi.]
3
Tôi thậm chí chưa kịp nhìn rõ toàn bộ mật thất thì mặt đỏ đến mức không tả.
Ở bức tường đối diện dán đầy ảnh của tôi.
Là vô số đồ chơi mà tôi từng và chưa từng .
Đặc biệt là người máy mô phỏng đặt ở góc phòng, có nói là giống hệt tôi, khuôn mặt, chiều cao, số đo ba vòng đều chép y như thật.
Ngay giác chạm da cũng chân thực.
Ngay bản thân tôi cũng có giác như soi gương.
thán thì tôi bỗng nghe bên ngoài truyền đến tiếng động, bình luận điên cuồng bùng nổ:
[Em gái xong đời rồi, anh trai ở bên ngoài đấy, bắt thì cứ liệu hồn!]
[ , cậu nói hôm nay anh trai muốn khai trai à, tôi cũng nghĩ vậy đấy, he he he.]
Tôi cuống cuồng tìm đường thoát thân.
Sau giấu người máy mô phỏng đi, bản thân chui hộp quà to bằng người mới tự vả miệng mình thật mạnh.
Trốn chỗ nào không trốn, lại trốn đây!
Đây chẳng phải là chờ Kỷ Bồi Tư đến mở hộp ?
Nhưng hối hận cũng muộn.
Kỷ Bồi Tư bước mật thất, đôi đen láy của anh ấy bao quát toàn bộ căn phòng, rồi chậm rãi bước về phía tôi.
4
hộp quà to bằng người mở , ánh đèn của mật thất chiếu tôi.
Cùng chiếu tôi.
có ngũ quan tuấn tú của Kỷ Bồi Tư.
Tôi cũng không biết là do bản thân chưa chuẩn tâm lý tốt, hay là do ấn tượng mà Kỷ Bồi Tư để lại tôi ngày thường quá lạnh lùng, nghiêm nghị.
Phản ứng đầu tiên của tôi không phải là lên tiếng ngăn cản.
Mà là giả vờ người máy mô phỏng, mặc cho anh ấy bế tôi đến ghế.
Bình luận:
[Tuyệt vời, lương thực cứu trợ thiên tai của triều đình cuối cùng cũng đến! Câu chuyện yêu cấm kỵ sắp sửa đón chào mùa xuân đầu tiên!]
[Em gái ơi, em ngàn vạn lần không nên giả người máy mô phỏng, anh trai đặt người máy mô phỏng là để trút giận, em giả người máy mô phỏng, lát nữa chờ đón em chỉ có là sự yêu thương nồng nàn.]
[Tên anh trai biến thái này cố cho người ta cài đặt chương trình người máy mô phỏng, ghi âm giọng nói của gọi anh trai, mỗi lần anh trai trốn mật thất nghe giọng nói đó, sướng đến run người!]
Nhìn bình luận, tôi không nhịn rùng mình .
Kỷ Bồi Tư nhíu mày nhìn về phía mình, tôi vội vàng gọi:
“Anh… anh trai?”
Mật thất tối, nhưng tôi vẫn rõ bàn tay buông thõng bên người của Kỷ Bồi Tư run rẩy.
Như xé bỏ lớp ngụy trang nào đó.
Anh ấy nới lỏng cà vạt, đột nhiên quỳ xuống mặt tôi, gần như dùng hơi thở để đáp lại tôi: “Ừ, anh đây.”
Kỷ Bồi Tư ngẩng đầu nhìn tôi, vệt đỏ ở đuôi khiến tôi không dám chắc người mặt có thực sự là anh ấy hay không.
Người đàn ông trầm ổn, chỉ cần dậm chân giới kinh doanh cũng khiến người ta run sợ này.
Giờ phút này lại đỏ hoe quỳ dưới chân tôi.
này…
Cũng… quá sướng rồi!
Nhưng niềm vui này chưa kéo dài bao lâu thì cổ tay tôi đối phương dùng thứ đó trói lại, nhìn kỹ thì chính là chiếc cà vạt anh ấy giật .
Mất đi cơ hội giãy giụa, Kỷ Bồi Tư đứng thẳng người dậy.
Anh ấy cúi xuống nhìn tôi từ trên cao.
Như nhìn thấu lớp ngụy trang của tôi, sau đó nhẹ giọng hỏi:
“Niệm Niệm, em không ngoan. Em nói xem anh nên phạt em như thế nào đây?”
Tim tôi run lên.