Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/709zjps85C

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

P5

uống rượu nên nồng độ cồn cao dần , khiến giọng trở nên mềm mại.

Kỷ Bồi Tư toàn thân run , vội vàng quay mặt đi.

“Có lẽ là anh nhớ nhầm rồi.”

Anh không nhìn tôi nữa, lái xe rất nhanh, mấy lần tôi đều có cảm giác mình sắp bị văng ra ngoài.

[Tại lại lái xe nhanh vậy, ai hiểu hiểu rồi đấy, hắc hắc.]

[Anh trai sự không chịu nổi chút trêu chọc của gái, anh quá kém rồi, không thể mạnh dạn qua đó, cho chúng tôi xem màn nào!]

[Đoạn diễn trong xe sang này tôi sự muốn xem mà!]

[ tôi lại cảm thấy gái không là không thừa nhận, mà là cố tình chọc ghẹo anh trai! Anh trai chắc chắn cũng đoán ra rồi, có gan mà không có gan thừa nhận, biến thái, vặn vẹo, tôi quá.]

Xe nhanh chóng dừng lại dưới chân tòa nhà Diệp Thị.

Tôi và Diệp là thanh mai trúc mã, hình là từ hồi cấp hai, công ty nhà anh ta bắt đầu xuống dốc, nếu không có Kỷ Bồi Tư âm thầm giúp đỡ vài lần giới kinh doanh sớm không còn cái tên Diệp Thị nữa rồi.

Do men rượu cộng thêm cơn tức giận tích tụ.

Tôi xông đến văn phòng của Diệp , đạp cửa xông , không cho anh ta chút mặt mũi nào.

Có Kỷ Bồi Tư bảo vệ.

Không ai dám động tôi.

Chỉ là tôi không ngờ trong văn phòng của anh ta còn có người khác, mà lại là người quen, đang ngồi trên bàn việc của anh ta.

Son môi lem ra cả bên ngoài môi.

Chỉ cần là người sáng suốt đều biết hai người này đang trong đó.

Mục vội vàng chỉnh lại váy, sau đó trừng nhìn tôi: “Kỷ , không có giáo dục vậy , cửa không biết gõ cửa trước à!”

Tôi khoanh trước ngực, hứng thú nhìn hai người bọn họ:

lại là cái thá , lấy tư cách chuyện với tôi? Tiểu tam? Hay là…”

Tôi liếc nhìn Diệp đang lau miệng ở bên cạnh.

“Người tình anh ta bao nuôi?”

Mục mím môi, Diệp lập tức che chắn cho ta: “Kỷ , cứ nhắm tôi, tại lại khó .”

có thể ra ngoài với người đàn ông khác, tại tôi và lại không được!”

Vết tát trên mặt anh ta biến mất.

Lúc này đúng là loại người hết đau liền quên.

Tôi xắn áo , không nhịn được mà buông câu chửi thề: “Mẹ nó, anh ai là người đàn ông khác hả!”

[Khoan , nữ phụ đây là thay đổi tính tình rồi à, không nam nữa, chuyển sang anh trai rồi? Không lẽ đây là thủ đoạn để thu hút nam quay lại ?]

[Nam nữ sự xui xẻo, gặp con điên nữ phụ, rõ ràng ta mới là tiểu tam.]

[Bạn ở trên rảnh rỗi đi rửa miệng đi.]

[Nữ phụ với anh trai mới xứng đôi , fan của cặp đôi sự không có nhìn, ăn không nổi cơm ngon.]

10

“Kỷ , đừng tưởng là tiểu thư nhà họ Kỷ mà tôi không dám đánh .”

Diệp vừa dứt lời.

Kỷ Bồi Tư mới , nãy giờ không biết đi .

Anh cúi đầu nhìn Diệp .

Giọng lạnh lùng: “Có gan anh cứ ra .”

Diệp không dám ra , nhưng miệng lưỡi rất lợi hại, anh ta nhìn Kỷ Bồi Tư rồi lại nhìn tôi, sau đó bừng tỉnh đại ngộ:

“Kỷ , tên gian phu của không lẽ là…”

Tên còn chưa gọi ra, Diệp ăn ngay cú đấm, ngã ngửa ra sau.

Mục hét kinh hãi.

Vội vàng chạy đến đỡ anh ta dậy.

Tôi lại thấy hơi xót, không nhịn được mà trách Kỷ Bồi Tư: “Anh ra .”

Người đàn ông đứng im tại chỗ, dường không ngờ tôi lại đột nhiên trách anh , đáy đen láy thoáng hiện vẻ tủi thân và tự trách, nhanh đến mức tôi suýt nữa không bắt được.

“Đánh đau rồi , sẽ đau lòng đấy.”

Tôi đến, định nắm anh .

Kết quả vì ảnh hưởng của rượu, chân trái vấp chân , tự ngã xuống.

Rồi ngã vòng thoang thoảng mùi hương tùng thanh mát.

Kỷ Bồi Tư quanh năm suốt tháng ở công ty, nhưng cũng không vì thế mà lơ là việc quản lý vóc dáng, vai rộng eo thon, tấm lưng rắn chắc khiến toàn thân tôi nóng bừng.

Ánh nhìn anh cũng thêm vài phần khao khát.

Kỷ Bồi Tư không người mù, yết hầu anh xuống, giọng khàn khàn nhưng vẫn giữ được lý trí:

, say rồi.”

Diệp càng tức giận hơn, chỉ Kỷ Bồi Tư mà mắng: “Kỷ Bồi Tư, anh có biến thái không vậy, lại đi gái mình, anh không sợ chú Kỷ biết được, sẽ thu hồi quyền lực của anh trong Kỷ gia ?”

“Kỷ trước đây rõ ràng tôi vậy, chắc chắn là bị anh mê hoặc mới trở nên thế này.”

“Tên biến thái anh nên c.h.ế.t đi!”

Lời của anh ta khiến đầu óc tôi tỉnh táo lại trong giây lát.

Ánh lạnh lùng b.ắ.n về phía anh ta.

“Ai tôi bị anh mê hoặc.” Tôi cọ cọ lồng n.g.ự.c rộng lớn của Kỷ Bồi Tư, cười khì: “Tôi tự nguyện đấy.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương