Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Hoắc Dịch hít sâu một hơi: “Anh nói lại lần nữa, ở nước ngoài, anh chỉ đó có một lần, hơn nữa là để tặng quà sinh nhật cho bạn, gian ở trong đó tuyệt đối không quá mười phút!”

Đương tôi biết, nhưng tôi cố tình thôi. Ai bảo anh không giữ đạo đức đàn ông, dám đi những nơi đó.

Thấy tôi ngang ngược lý, Hoắc Dịch như rất lần đây, quen thuộc cúi đầu: “Được rồi, cứ coi như là anh sai, anh xin lỗi.”

Mặt tôi không chút vui vẻ, tôi lạnh nhạt “ồ” một .

Mái tóc dài của Hoắc Dịch được búi lên một chỏm nhỏ, để lộ chiếc khuyên tai đá obsidian trên vành tai.

“Vậy bây giờ em đồ ngủ cho anh, hửm?”

Tôi trưng bộ mặt tội hỏi ngược lại: “Em có nói đồ ngủ ở chỗ em đâu.”

Mặt Hoắc Dịch cứng đờ một giây, sau đó anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy của anh đâu?”

Tôi cười hì hì nói: “Ở ký túc xá đó!”

Sau khi vào học, Hoắc Dịch bận rộn khởi nghiệp, hai chúng tôi không có gian gặp mặt. Thế là tôi lén lấy anh để ở nhà đem về, tối ôm ngủ.

Hoắc Dịch: “…”

Tôi nhanh chóng mở miệng khi anh nổi giận: “Nhưng em có đồ mới ở đây, còn là đồ nam đó nha~”

mặt Hoắc Dịch dịu đi một chút, kiềm chế sự bốc đồng của : “Vậy em anh một bộ đi, nhiêu tiền, anh chuyển cho em.”

Tôi nhảy chân sáo đi mở tủ , sau đó cho anh một bộ đồ ngủ lụa tơ tằm hoàn toàn mới.

Hoắc Dịch nhìn bộ của , rồi lại nhìn bộ đồ đôi khác màu mà tôi đang mặc. anh lại một lần nữa chìm vào im lặng: “Ngụy Ân, em…”

Anh còn chưa nói hết câu, tôi đã ngắt lời: “Hoắc Dịch, mặt anh mềm lắm, cho em hôn một cái nữa đi.”

Ba giây sau, Hoắc Dịch mở cửa đi mất. rồi, mặt anh tối sầm lại, cầm bộ đồ ngủ của tôi đi luôn.

Tôi nhún vai, tỏ vẻ không bận tâm, nhưng trong đầu đang hồi tưởng lại biểu cảm của Hoắc Dịch một lần nữa.

Chậc! Đẹp đó. Giá mà tôi có thể lột da anh , anh tiêu bản và giữ mãi khoảnh khắc đó. Nhưng tôi lại không nỡ để Hoắc Dịch phải đau.

Tôi lấy điện thoại , dùng tài khoản phụ kết bạn với số điện thoại làm việc của Hoắc Dịch.

Gần đây Hoắc Dịch đang mở một studio chuyên nhận làm búp bê BJD tùy chỉnh theo cầu. Anh đi theo con đường cao cấp, chuyên phục vụ cộng đồng 2D.

Theo lý mà nói thì tôi sẽ không biết chuyện này đâu, dù sao thì xưa nay Hoắc Dịch vẫn luôn vui chứ không buồn, không giờ để bố tôi và dì Hoắc phải bận tâm. Nhưng tôi có đám bạn linh tinh mà.

Qua lại vài lần, tôi đã có được số điện thoại làm việc của Hoắc Dịch.

[Chào bạn, tôi muốn đặt hàng.]

Dường như Hoắc Dịch đang nên gần một sau anh mới trả lời.

Tôi gãi đầu, hơi khó hiểu. Chẳng phải đây chỉ cần mười mấy phút là Hoắc Dịch đã rồi ? Sao hôm nay anh lại ở trong phòng lâu như vậy?

[Chào quý khách, đây là bảng giá của chúng tôi, mời quý khách xem qua.]

Tôi rất hào phóng gõ chữ: [Làm cho tôi một con theo tiêu chuẩn cao nhất, cầu duy nhất là… phải giống!]

Hoắc Dịch trả lời như máy: [Vâng, được ạ, quý khách cứ yên tâm, độ giống có thể đạt 98%, có thể điều chỉnh cho khi quý khách hài lòng.]

Lúc này tôi mới yên tâm. Tôi dựa theo bảng giá rồi trực tiếp chuyển tiền đặt cọc cho anh.

Đợi anh nhận tiền , tôi lại lén lút hỏi thêm một câu: [Có phải do chính anh làm không?]

Hoắc Dịch: [Mỗi người trong studio sẽ phụ trách một phần cơ thể búp bê.]

Tôi mừng rỡ như điên: [Phần mặt thì anh làm đi, tôi trả thêm tiền.]

Hoắc Dịch do dự một lúc rồi trả lời: [Được.]

Sau khi nghĩ một lát, tôi hơi ngập ngừng gõ chữ hỏi anh: [Cái đó… Có được không?]

Hoắc Dịch: [? Cái gì ạ?]

Tôi gửi một biểu cảm thái/gian tà, sau đó lại lén lút ám chỉ: [Ý là cái đó đó, có lắp được không?]

Hoắc Dịch đã hiểu , chắc hẳn là có khách hàng có nhu cầu giống tôi.

Anh trả lời: [Vâng, được ạ, quý khách chỉ cần gửi kích thước cùng với ảnh khuôn mặt ở các góc độ khác nhau, nếu có ảnh tay và chân thì càng tốt.]

Tôi háo hức gửi mấy tấm ảnh của Hoắc Dịch cho chính Hoắc Dịch. Để tránh bị Hoắc Dịch phát hiện là tôi, tôi còn cố tình chọn những bức ảnh công khai của anh từ học.

như tôi dự đoán. Hoắc Dịch lại một lần nữa, một lần nữa và một lần nữa chìm vào im lặng. Tôi gần như có thể tưởng tượng được biểu cảm sụp đổ của Hoắc Dịch khi nhìn điện thoại hôm đó.

[Hello? Còn ở đó không “cưng”?]

Năm phút sau, Hoắc Dịch đã chuẩn bị tâm lý xuôi, trả lời: [Bạn và người trong ảnh có quan hệ gì?]

Tôi trả lời: [Tôi là bạn gái của anh ấy.]

Bạn gái tương lai cũng tính là bạn gái mà.

Hoắc Dịch lại một lần nữa không trả lời nhắn.

Nửa sau, anh hỏi: [Cái này cần giao dịch trực tiếp, bạn có thể chấp nhận không? ^_^]

Tôi càng nhìn biểu cảm cuối cùng càng thấy kỳ lạ, nhưng vẫn cứng rắn nói: [Đương có thể chấp nhận.]

Hoắc Dịch: [Vâng vâng, mong được gặp bạn ^_^]

Không hiểu sao, câu nói này khiến tôi đột rùng . Nhưng tôi nhanh chóng bị sự háo làm cho mờ mắt: [ rồi, kích thước càng lớn càng tốt.]

Hoắc Dịch: [… Được ạ ^_^]

Không biết Hoắc Dịch có ngủ ngon không, dù sao thì tôi ngủ khá ngon.

Sau khi thức dậy, tôi lẻn thẳng vào phòng ngủ của Hoắc Dịch. Lặng lẽ ngồi xổm bên giường, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh.

Mỗi đường nét trên khuôn mặt Hoắc Dịch đều rất tinh xảo. Dáng vẻ như vậy rất dễ khiến người ta trông nữ tính. Nhưng anh lại sở hữu một cấu trúc xương hàm cực kỳ sảo. Cả người toát lên vẻ thanh tú, thoát tục khó tả.

Có lẽ vì thích hội họa, Hoắc Dịch đã bắt đầu để tóc dài sau kỳ thi học.

Khi xõa tóc thì trông anh rất bất cần. Nhưng khi buộc tóc lên, anh lại cùng dịu dàng, khiến người ta không kìm được muốn lại gần.

Hoắc Dịch hít sâu một hơi: “Anh nói lại lần nữa, ở nước ngoài, anh chỉ đó có một lần, hơn nữa là để tặng quà sinh nhật cho bạn, gian ở trong đó tuyệt đối không quá mười phút!”

Đương tôi biết, nhưng tôi cố tình thôi. Ai bảo anh không giữ đạo đức đàn ông, dám đi những nơi đó.

Thấy tôi ngang ngược lý, Hoắc Dịch như rất lần đây, quen thuộc cúi đầu: “Được rồi, cứ coi như là anh sai, anh xin lỗi.”

Mặt tôi không chút vui vẻ, tôi lạnh nhạt “ồ” một .

Mái tóc dài của Hoắc Dịch được búi lên một chỏm nhỏ, để lộ chiếc khuyên tai đá obsidian trên vành tai.

“Vậy bây giờ em đồ ngủ cho anh, hửm?”

Tôi trưng bộ mặt tội hỏi ngược lại: “Em có nói đồ ngủ ở chỗ em đâu.”

Mặt Hoắc Dịch cứng đờ một giây, sau đó anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy của anh đâu?”

Tôi cười hì hì nói: “Ở ký túc xá đó!”

Sau khi vào học, Hoắc Dịch bận rộn khởi nghiệp, hai chúng tôi không có gian gặp mặt. Thế là tôi lén lấy anh để ở nhà đem về, tối ôm ngủ.

Hoắc Dịch: “…”

Tôi nhanh chóng mở miệng khi anh nổi giận: “Nhưng em có đồ mới ở đây, còn là đồ nam đó nha~”

mặt Hoắc Dịch dịu đi một chút, kiềm chế sự bốc đồng của : “Vậy em anh một bộ đi, nhiêu tiền, anh chuyển cho em.”

Tôi nhảy chân sáo đi mở tủ , sau đó cho anh một bộ đồ ngủ lụa tơ tằm hoàn toàn mới.

Hoắc Dịch nhìn bộ của , rồi lại nhìn bộ đồ đôi khác màu mà tôi đang mặc. anh lại một lần nữa chìm vào im lặng: “Ngụy Ân, em…”

Anh còn chưa nói hết câu, tôi đã ngắt lời: “Hoắc Dịch, mặt anh mềm lắm, cho em hôn một cái nữa đi.”

Ba giây sau, Hoắc Dịch mở cửa đi mất. rồi, mặt anh tối sầm lại, cầm bộ đồ ngủ của tôi đi luôn.

Tôi nhún vai, tỏ vẻ không bận tâm, nhưng trong đầu đang hồi tưởng lại biểu cảm của Hoắc Dịch một lần nữa.

Chậc! Đẹp đó. Giá mà tôi có thể lột da anh , anh tiêu bản và giữ mãi khoảnh khắc đó. Nhưng tôi lại không nỡ để Hoắc Dịch phải đau.

Tôi lấy điện thoại , dùng tài khoản phụ kết bạn với số điện thoại làm việc của Hoắc Dịch.

Gần đây Hoắc Dịch đang mở một studio chuyên nhận làm búp bê BJD tùy chỉnh theo cầu. Anh đi theo con đường cao cấp, chuyên phục vụ cộng đồng 2D.

Theo lý mà nói thì tôi sẽ không biết chuyện này đâu, dù sao thì xưa nay Hoắc Dịch vẫn luôn vui chứ không buồn, không giờ để bố tôi và dì Hoắc phải bận tâm. Nhưng tôi có đám bạn linh tinh mà.

Qua lại vài lần, tôi đã có được số điện thoại làm việc của Hoắc Dịch.

[Chào bạn, tôi muốn đặt hàng.]

Dường như Hoắc Dịch đang nên gần một sau anh mới trả lời.

Tôi gãi đầu, hơi khó hiểu. Chẳng phải đây chỉ cần mười mấy phút là Hoắc Dịch đã rồi ? Sao hôm nay anh lại ở trong phòng lâu như vậy?

[Chào quý khách, đây là bảng giá của chúng tôi, mời quý khách xem qua.]

Tôi rất hào phóng gõ chữ: [Làm cho tôi một con theo tiêu chuẩn cao nhất, cầu duy nhất là… phải giống!]

Hoắc Dịch trả lời như máy: [Vâng, được ạ, quý khách cứ yên tâm, độ giống có thể đạt 98%, có thể điều chỉnh cho khi quý khách hài lòng.]

Lúc này tôi mới yên tâm. Tôi dựa theo bảng giá rồi trực tiếp chuyển tiền đặt cọc cho anh.

Đợi anh nhận tiền , tôi lại lén lút hỏi thêm một câu: [Có phải do chính anh làm không?]

Hoắc Dịch: [Mỗi người trong studio sẽ phụ trách một phần cơ thể búp bê.]

Tôi mừng rỡ như điên: [Phần mặt thì anh làm đi, tôi trả thêm tiền.]

Hoắc Dịch do dự một lúc rồi trả lời: [Được.]

Sau khi nghĩ một lát, tôi hơi ngập ngừng gõ chữ hỏi anh: [Cái đó… Có được không?]

Hoắc Dịch: [? Cái gì ạ?]

Tôi gửi một biểu cảm thái/gian tà, sau đó lại lén lút ám chỉ: [Ý là cái đó đó, có lắp được không?]

Hoắc Dịch đã hiểu , chắc hẳn là có khách hàng có nhu cầu giống tôi.

Anh trả lời: [Vâng, được ạ, quý khách chỉ cần gửi kích thước cùng với ảnh khuôn mặt ở các góc độ khác nhau, nếu có ảnh tay và chân thì càng tốt.]

Tôi háo hức gửi mấy tấm ảnh của Hoắc Dịch cho chính Hoắc Dịch. Để tránh bị Hoắc Dịch phát hiện là tôi, tôi còn cố tình chọn những bức ảnh công khai của anh từ học.

như tôi dự đoán. Hoắc Dịch lại một lần nữa, một lần nữa và một lần nữa chìm vào im lặng. Tôi gần như có thể tưởng tượng được biểu cảm sụp đổ của Hoắc Dịch khi nhìn điện thoại hôm đó.

[Hello? Còn ở đó không “cưng”?]

Năm phút sau, Hoắc Dịch đã chuẩn bị tâm lý xuôi, trả lời: [Bạn và người trong ảnh có quan hệ gì?]

Tôi trả lời: [Tôi là bạn gái của anh ấy.]

Bạn gái tương lai cũng tính là bạn gái mà.

Hoắc Dịch lại một lần nữa không trả lời nhắn.

Nửa sau, anh hỏi: [Cái này cần giao dịch trực tiếp, bạn có thể chấp nhận không? ^_^]

Tôi càng nhìn biểu cảm cuối cùng càng thấy kỳ lạ, nhưng vẫn cứng rắn nói: [Đương có thể chấp nhận.]

Hoắc Dịch: [Vâng vâng, mong được gặp bạn ^_^]

Không hiểu sao, câu nói này khiến tôi đột rùng . Nhưng tôi nhanh chóng bị sự háo làm cho mờ mắt: [ rồi, kích thước càng lớn càng tốt.]

Hoắc Dịch: [… Được ạ ^_^]

Không biết Hoắc Dịch có ngủ ngon không, dù sao thì tôi ngủ khá ngon.

Sau khi thức dậy, tôi lẻn thẳng vào phòng ngủ của Hoắc Dịch. Lặng lẽ ngồi xổm bên giường, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh.

Mỗi đường nét trên khuôn mặt Hoắc Dịch đều rất tinh xảo. Dáng vẻ như vậy rất dễ khiến người ta trông nữ tính. Nhưng anh lại sở hữu một cấu trúc xương hàm cực kỳ sảo. Cả người toát lên vẻ thanh tú, thoát tục khó tả.

Có lẽ vì thích hội họa, Hoắc Dịch đã bắt đầu để tóc dài sau kỳ thi học.

Khi xõa tóc thì trông anh rất bất cần. Nhưng khi buộc tóc lên, anh lại cùng dịu dàng, khiến người ta không kìm được muốn lại gần.

Tùy chỉnh
Danh sách chương