Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Con thi học kỳ được điểm cao, tôi lời hứa, dẫn nó đi mua đôi giày thể thao hiệu mà nó luôn ao ước.

Vừa đến cửa , tôi ngần ngại mua ngay cho nó một đôi giá hơn một triệu.

Ra khỏi tiệm, đi ngang tiệm nail, bảng ghi “Khuyến mãi! Mọi kiểu dáng đều 100k, nay!”

Tết sắp đến, tôi nhìn đôi tay ngày càng thô ráp vì làm việc nhà, muốn tự thưởng cho thân một chút.

Tôi mở lại folder cũ lưu bao nhiêu mẫu móng trước đây, chọn một kiểu móng ngắn không ảnh hưởng việc nhà.

“Chị ơi, kiểu này hợp khí chất chị lắm luôn, màu đỏ này vừa sang vừa rất hợp Tết.”

Cô nhân viên làm móng vừa làm vừa trò chuyện rất thân thiện:

“Chị nhìn trẻ lắm đó, cần sóc thân một chút là xinh ngay. em tặng chị vài miếng mặt nạ tay nha!”

Lúc đó tôi mình như được trở lại tuổi thanh xuân.

Tôi học sớm, tốt nghiệp sớm, bước vào môi trường sở khí thế hừng hực, là người đầu tiên trong nhóm thực tập được lại chính thức.

Khi sự nghiệp đang rực rỡ, tôi bất ngờ mang thai.

Rõ ràng phòng tránh kỹ, sao vẫn mang bầu được chứ?

Ban đầu tôi định giấu chuyện mang thai, chờ bụng lớn hẵng xin nghỉ việc rồi tính tiếp. Ai ngờ ngày sau cả ty đều , tôi ép phải chủ động xin nghỉ.

tôi khi chuyện không hề ngạc nhiên, ngược lại nắm chặt tay tôi:

“Em yên tâm, không đi làm nữa thì có anh lo. Em ở nhà dưỡng thai, sau này anh sẽ bù đắp cho em.”

“Chị ơi, làm xong rồi đó, chị xem thử đi.”

Tôi chú ngắm tay mình, móng tay thật, nhưng đôi tay sần sùi vẫn khiến tôi buồn lòng.

Lúc đón con, vừa nắm tay con thì nó hất mạnh ra.

vậy trời, đâm ch .t con rồi!”

Nó nhìn vào tay tôi, tôi ngơ ngác, rồi vui vẻ giơ tay khoe:

không, mẹ mới làm đó.”

Nhưng nó vui tí nào, mặt ngày càng lạnh lùng:

“Mẹ không phải con nữa rồi, tay làm vậy sao làm việc nhà? Mẹ lớn tuổi rồi, đừng làm mấy trò trẻ con nữa.”

Nghe con nói vậy, tim tôi như bóp nghẹt.

Nhưng tôi lại nghĩ, con mà, không chuyện. Nếu là con chắc sẽ thông hơn.

Nó quay đi không đợi tôi, thế đi càng lúc càng nhanh.

Tôi tay xách nách mang, phải vội vàng lắm mới đuổi kịp.

Về nhà, tôi kể lại , mong anh ấy dạy dỗ con một chút.

Kết quả là anh ôm con , hôn lấy hôn :

“Không hổ danh là con bố, chuyện thật.”

“Tôi con nói đúng đấy. Móng tay vậy thì làm việc nhà kiểu ? tốn tiền nữa.”

Con thi học kỳ được điểm cao, tôi lời hứa, dẫn nó đi mua đôi giày thể thao hiệu mà nó luôn ao ước.
Vừa đến cửa , tôi ngần ngại mua ngay cho nó một đôi giá hơn một triệu.
Ra khỏi tiệm, đi ngang tiệm nail, bảng ghi “Khuyến mãi! Mọi kiểu dáng đều 100k, nay!”
Tết sắp đến, tôi nhìn đôi tay ngày càng thô ráp vì làm việc nhà, muốn tự thưởng cho thân một chút.
Tôi mở lại folder cũ lưu bao nhiêu mẫu móng trước đây, chọn một kiểu móng ngắn không ảnh hưởng việc nhà.
“Chị ơi, kiểu này hợp khí chất chị lắm luôn, màu đỏ này vừa sang vừa rất hợp Tết.”
Cô nhân viên làm móng vừa làm vừa trò chuyện rất thân thiện:
“Chị nhìn trẻ lắm đó, cần sóc thân một chút là xinh ngay. em tặng chị vài miếng mặt nạ tay nha!”
Lúc đó tôi mình như được trở lại tuổi thanh xuân.
Tôi học sớm, tốt nghiệp sớm, bước vào môi trường sở khí thế hừng hực, là người đầu tiên trong nhóm thực tập được lại chính thức.
Khi sự nghiệp đang rực rỡ, tôi bất ngờ mang thai.
Rõ ràng phòng tránh kỹ, sao vẫn mang bầu được chứ?
Ban đầu tôi định giấu chuyện mang thai, chờ bụng lớn hẵng xin nghỉ việc rồi tính tiếp. Ai ngờ ngày sau cả ty đều , tôi ép phải chủ động xin nghỉ.
tôi khi chuyện không hề ngạc nhiên, ngược lại nắm chặt tay tôi:
“Em yên tâm, không đi làm nữa thì có anh lo. Em ở nhà dưỡng thai, sau này anh sẽ bù đắp cho em.”
“Chị ơi, làm xong rồi đó, chị xem thử đi.”
Tôi chú ngắm tay mình, móng tay thật, nhưng đôi tay sần sùi vẫn khiến tôi buồn lòng.
Lúc đón con, vừa nắm tay con thì nó hất mạnh ra.
vậy trời, đâm ch .t con rồi!”
Nó nhìn vào tay tôi, tôi ngơ ngác, rồi vui vẻ giơ tay khoe:
không, mẹ mới làm đó.”
Nhưng nó vui tí nào, mặt ngày càng lạnh lùng:
“Mẹ không phải con nữa rồi, tay làm vậy sao làm việc nhà? Mẹ lớn tuổi rồi, đừng làm mấy trò trẻ con nữa.”
Nghe con nói vậy, tim tôi như bóp nghẹt.
Nhưng tôi lại nghĩ, con mà, không chuyện. Nếu là con chắc sẽ thông hơn.
Nó quay đi không đợi tôi, thế đi càng lúc càng nhanh.
Tôi tay xách nách mang, phải vội vàng lắm mới đuổi kịp.
Về nhà, tôi kể lại , mong anh ấy dạy dỗ con một chút.
Kết quả là anh ôm con , hôn lấy hôn :
“Không hổ danh là con bố, chuyện thật.”
“Tôi con nói đúng đấy. Móng tay vậy thì làm việc nhà kiểu ? tốn tiền nữa.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương