Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
                            https://s.shopee.vn/70BDvXIdgQ

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tại sao tôi  áy náy?”
“Chẳng lẽ  xưa tôi cho cô ít hơn những  Cố Dạ cho cô sao?”
  Vũ sững người.
Tôi tiếp tục: “Cô nói Cố Dạ không chê cô thấp kém nên cậu sẵn sàng  hắn ta chịu khổ. Vậy còn tôi thì sao?”
“  bố cô cần tiền phẫu thuật nhưng cô không liên lạc được  Cố Dạ, chính  là người đã giúp cô trả viện phí. Tôi có đòi cô trả lại không?”
“Cô  Cố Dạ cãi nhau bị hắn ta đuổi ra  biệt thự, chính tôi là người đội mưa  đón cô rồi  cô đứng bên đường dầm mưa suốt đêm. Tôi có trách móc cô nửa lời không?”
“Vậy mà cuối  phần thưởng cho tôi là bị cô đẩy cho một tên côn đồ mà cô chẳng buồn quan tâm tới? Tôi là người chuyên thu mua đồ cũ sao?”
  Vũ sững người hồi lâu mới lắp bắp: “Không   vậy…   thiệu cậu cho Thẩm Triết là vì nghĩ cậu ấy sẽ chăm sóc cậu. Hơn nữa cậu ấy cũng không tệ  cậu nói…”
“ là  cô.”
Tôi ngắt lời cô ta.
“Cậu ta thích cô nên đương nhiên sẽ đối xử tốt  cô. Nhưng khi cô gán ghép bọn tôi  nhau thì cậu ta có vì  mà chuyển tình cảm sang tôi không?”
“Nếu cậu ta bề ngoài thì ngọt ngào nhưng sau lưng lại bạo hành, ngược đãi tôi thì cô có làm  được không?”
  Vũ liên tục lắc : “Không, không thể nào… Thẩm Triết không  người  vậy…”
Tôi bật cười nhạt. Dù sao thì ai có thể đánh thức một kẻ đang giả vờ ngủ chứ?
“Cô muốn nghĩ sao cũng được. Nhưng sau  nếu gặp lại cũng đừng gọi tôi nữa.    không xoay quanh cô,  tôi cũng vậy.”
  Vũ ngẩn người nhìn tôi rời .
Không lâu sau tôi nhận được một tin nhắn đa phương tiện. Là ảnh chụp giấy ly hôn kèm theo dòng chữ:
“Lâm ,   Cố Dạ đã ly hôn rồi.”
“Những điều tốt đẹp cậu từng làm cho ,   nhớ.  cũng không hiểu vì sao lúc  lại mê muội  vậy, cứ nhất quyết đẩy cậu cho Thẩm Triết.”
“Cậu có thể cho  một cơ hội để sửa sai không?”
Tôi im lặng rất lâu.
Tôi không ngờ nữ chính lại thật  tỉnh ngộ.
Không  là cô ta đã thật  nghĩ thông suốt hay vì những hành động của tôi đã khiến cốt truyện lệch  quỹ đạo ban  khiến cô ta cũng thoát  khuôn mẫu của một “nữ chính”.
Tôi  nhắn lại một câu: “Hãy chăm sóc con cho tốt  lo cho bản thân mình.”
Vài ngày sau Cố Dạ không  bằng cách nào lại có được số điện thoại của tôi.
Vừa kết nối điện thoại tôi đã nghe thấy tiếng mắng mỏ gay gắt của Cố Dạ: “Lâm , cô phá hoại gia đình tôi chưa đủ, giờ còn định phá nốt cuộc sống của tôi sao?”
“Tôi nói để cô , loại người  cô cả đời cũng không xứng đáng có được tình yêu đích thực.”
Tôi lập tức chặn số điện thoại của hắn ta rồi đem chuyện kể lại cho mẹ nghe.
Mẹ im lặng một hồi lâu rồi thở dài: “Xem ra   mẹ ra tay  còn quá nhẹ.”
Một tháng sau tôi bất ngờ gặp lại Cố Dạ ở bộ phận nhân  của một công ty đối tác.
hắn ta mặc chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ, lưng còng xuống, tay cầm hồ sơ xin việc bước ra từ phòng phỏng vấn.
Vô tình bắt gặp ánh  tôi khiến hắn ta thoáng sững người, trong ánh  là  ngỡ ngàng pha lẫn hoảng hốt rồi nhanh chóng quay .
Xem ra hắn ta đã bỏ học.
Có lẽ gia đình nợ nần chồng chất không thể tiếp tục chu cấp cho hắn ta  trường nữa.
Hắn ta lại nhìn tôi, môi khẽ mấp máy  muốn nói  .
Tôi lạnh lùng liếc qua rồi quay người bỏ .
Đối tác hỏi tôi có quen hắn ta không, có cần giúp đỡ  không. Tôi  lắc .
Sau  nghe nói nhờ nỗ lực của bản thân mà Cố Dạ cũng tìm được một công việc, nhưng   mức lương tối thiểu.
Một  trước khi tôi tốt nghiệp đại học thì có bạn học cũ kể lại rằng Thẩm Triết đã chết.
Cậu ta sa vào con đường côn đồ rồi gây thù chuốc oán  người không nên động , cuối  c.h.ế.t thảm ngoài đường.  khi t.h.i t.h.ể bắt  bốc mùi người ta mới phát hiện ra.
Cũng vào dịp sinh nhật   tôi nhận được một bức thư.
Tôi cầm lá thư, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Tôi lặng lẽ trốn vào phòng mới dám mở ra xem.
Trên giấy là những nét chữ quen thuộc vô .
Là nét chữ của “Lâm ” thật , từng xuất hiện trong sách giáo khoa thời cấp ba.
“Từ khi gặp   Vũ cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn, mọi thứ dần vượt  tầm kiểm soát.”
“Cho  khi cô xuất hiện, chiếm  thân thể của tôi. Tôi  luôn âm thầm quan sát mọi chuyện. Cảm ơn cô đã giúp tôi thoát  cốt truyện định sẵn.”
“Nếu cô đồng ý, có thể trả lại thân thể cho tôi được không?”
Tôi không do dự, đưa  nhìn quanh: “Dĩ nhiên rồi.”
Đây vốn là cuộc đời của cô ấy. Tôi  mượn tạm vài , còn được trải nghiệm cảm giác làm tiểu thư con nhà giàu.
Giờ cô ấy đã có thể trở về thì tôi đương nhiên  trả lại.
“Nhưng, xin hãy cho tôi  phút.”
Tôi bước ra  phòng rồi ôm chầm  mẹ, quản gia  cô giúp việc.
Ở   thực tôi không có người thân. Nhưng ở đây tôi đã cảm nhận được  nào là tình yêu thật .
Tình yêu không  là tình cảm đôi lứa mà còn là tình thân, tình bạn, là những thứ ấm áp mà tôi chưa từng có được.
Dù không  huyết thống nhưng họ là gia đình mà tôi đã lựa chọn.
Sau cái ôm tạm biệt, mẹ bỗng nắm  tay tôi.
“ , con sắp  rồi  không?”
Tôi sững người ngẩng  lên thì thấy  mẹ đã ngân ngấn lệ.
Một cảm giác chua xót trào dâng trong lòng.
Đúng vậy, làm  có người mẹ nào lại không nhận ra con gái mình?
Dù tôi đã chiếm  thân thể của Lâm , nhưng linh hồn đã khác thì sao có thể qua  được mẹ?
Có lẽ ngay từ ngày  tiên tôi  đây, khi mẹ vuốt má tôi  nói “Con trở nên đáng yêu quá” thì bà đã  tôi không  là Lâm  thật.
Nhưng mẹ không trách mắng cũng không xua đuổi tôi vì đã mượn thân thể con gái bà.
“Mẹ  con là một đứa trẻ ngoan.”
Mẹ vuốt má tôi lần cuối. Tôi cũng nhìn mẹ, hình ảnh dần trở nên nhòe , cho  khi không còn thấy rõ bóng dáng ai nữa.
Tôi tỉnh dậy trên giường, khung cảnh xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.
Tôi xoa  ngồi dậy, lòng  còn vương chút bâng khuâng.
Trở lại    đúng là thật  có chút không nỡ.
Tôi  tay  điện thoại định đặt đồ ăn.
Bất ngờ có một thông báo chuyển khoản hiện lên.
Tôi ngẩn người nhìn dãy số 0 dài trên màn hình.
Mở thông báo ra thì tôi thấy dòng tin nhắn đính kèm: “ , sau  nhất định  sống thật hạnh phúc nhé. Mẹ.”
Thông báo ấy nhanh chóng biến mất nhưng số tiền trong tài khoản thì  còn nguyên.
Ngay cả khi tôi đã rời     thì mẹ  không buông bỏ đứa con gái .
Tôi bật cười, lòng tràn đầy ấm áp.
Tôi sẽ mang theo tình yêu  mà sống thật tốt.