Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/70BDvXIdgQ

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Mẹ tôi có một bí quyết gia truyền, đó là làm mì tôm hoàng đế.

Phía sau nhà chúng tôi có một mảnh đất chia các ao hình chữ điền chuyên dùng để nuôi tôm.

Tương truyền, mỗi tám mươi tám con tôm thì con tôm đực to và hoạt bát chính là tôm hoàng đế.

Tôm hoàng đế trông giống tôm hùm, nặng từ ba đến năm kg.

Một phần tôm hoàng đế xay nhỏ, thêm bột mì nhào sợi mì đều đặn.

Sau đó, phần còn lại băm miếng nhỏ, nấu chín với nước dùng tôm hoàng đế tươi rồi chan lên bát mì tôm hoàng đế luộc.

Như vậy, một bát mì tôm hoàng đế thơm nức mũi có thể dọn lên bàn.

thấy người ông trung niên hơn năm mươi tuổi trước đang thèm thuồng nhìn chằm chằm vào bát mì.

Giây tiếp theo, ông ta vội vàng cầm đũa lên ăn ngấu nghiến, hoàn toàn với vẻ ngoài quý phái và điềm đạm lúc mới bước vào.

Chẳng mấy , người ông đó húp sạch cả nước dùng. Khi tôi dọn bát đũa, chiếc bát lớn sạch bong đáy.

Ông ta ăn xong, còn tặc lưỡi như đang hồi tưởng lại hương vị tươi của mì tôm hoàng đế vừa rồi.

“Bà chủ tính tiền! Lúc đầu tôi còn nghi ngờ món mì này không đáng giá, ai ngờ vừa ăn một miếng thấy đáng đồng tiền bát gạo, mì tôm hoàng đế này thật sự quá !”

Ông ta đột nhiên ra điều gì đó rồi cúi đầu nham hiểm: “Lão Lưu nói với tôi rằng ăn mì của bà còn có thể tráng dương, lấy lại phong độ ông, nếu thực sự có hiệu nghiệm kỳ diệu như vậy thì hôm tôi lại đến.”

Mẹ tôi nở một nụ khó hiểu với ông ta: “Vị khách này, e là chẳng mấy nữa ông sẽ lại hẹn trước đến chỗ tôi ăn mì tôm hoàng đế thôi.”

Tôi nhân lúc mẹ tôi tiễn khách mà nhẹn dọn bát đũa.

Đột nhiên tôi cảm thấy có gì đó không ổn, thời gian này anh tôi hầu như không đến quán mì đòi tiền.

Bình thường, bố và anh tôi vài ba bữa lại đến đây đòi tiền mẹ tôi. Nếu không đưa tiền thì người họ sẽ hợp sức đánh mẹ tôi.

Mỗi tôi khóc lóc ngăn cản vô ích, cuối cùng họ còn đánh luôn cả tôi.

2

Mẹ tôi tiễn khách xong thì ra sân sau mang về một con tôm hoàng đế đang giãy giụa kịch liệt.

Chà, con này to hơn con con từng thấy trước đây, ước chừng khoảng 5kg.

Mẹ tôi sợ dùng càng kẹp người đặc biệt dùng dây buộc chặt chiếc càng lớn của .

Không biết tại sao con tôm hoàng đế đó một mực vặn vẹo thân tôm về phía tôi.

Thậm chí còn lộ ra vẻ kinh hoàng cầu cứu.

Đúng là sống thấy quỷ rồi, sao tôi lại có thể nhìn thấy cảm xúc của con người một con tôm hoàng đế chứ?

Chắc chắn mấy hôm trước bị anh tôi đánh trúng đầu mới sinh ra ảo giác với một con tôm.

Tôi không nhiều nữa, lắc đầu không nhìn con tôm hoàng đế đó nữa.

Mẹ tôi thấy con tôm hoàng đế giãy giụa quá , vớ lấy con d.a.o phay trên thớt, dùng cán d.a.o đập một cái vào đầu con tôm.

Có lẽ do đập quá này con tôm hoàn toàn ngoan ngoãn.

Chắc là đau quá, thân tôm run rẩy, giật giật từng cơn.

Tôi ngẩng đầu nhìn mẹ tôi, thấy bà đăm đăm nhìn con tôm hoàng đế một cách u ám và đáng sợ, như thể con tôm hoàng đế đó có thù oán với bà vậy.

Tôi hơi sững sờ, ngoài bố và anh tôi đánh đập chúng tôi xong bà sẽ lén lút lộ ra vẻ này ra thì lúc không hề có.

Mẹ tôi làm sao thế?

“Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Tôi lại gần bà, cẩn thận hỏi.

bà thoáng cứng đờ rồi chẳng mấy bà lại quay đầu mỉm với tôi, nói rằng bà không sao.

“Tiểu An ngoan, ra ngoài dọn bàn ghế đi con, chiều nay còn một vị khách nữa sẽ đến ăn mì.”

Tôi thấy mẹ tôi lại trở về dáng vẻ bình thường thì gật đầu đi ra ngoài dọn bàn ghế.

Nhưng tôi vừa lau bàn vừa thắc mắc, con tôm hoàng đế này phải một tháng mới có một con.

Hôm nay vừa mới làm xong một con, sao thế lại có con thứ rồi?

3

Đang lúc tôi rối lên vì suy thì bố tôi đến.

Tôi theo thói quen liếc nhìn sau lưng ông ta nhưng vẫn không thấy anh tôi đâu.

Bố tôi thấy tôi nhìn ra ngoài cửa thì hừ một tiếng, tức giận nói: “Cái thằng trời đánh này gần một tháng rồi không về, chẳng biết chạy đi đâu vui vẻ, còn không thèm rủ ông đây đi cùng. Mẹ mày đâu?”

Tôi rụt cổ lại rồi vào bếp: “Mẹ đang làm tôm hoàng đế ạ, chiều nay còn một vị khách nữa đến.”

“Còn nữa ư? Không phải hôm nay vừa làm một con rồi sao?”

Tôi lắc đầu, ý nói không rõ tại sao lại còn một con tôm hoàng đế nữa.

1

Mẹ tôi có một bí quyết gia truyền, đó là làm mì tôm hoàng đế.

Phía sau nhà chúng tôi có một mảnh đất chia các ao hình chữ điền chuyên dùng để nuôi tôm.

Tương truyền, mỗi tám mươi tám con tôm thì con tôm đực to và hoạt bát chính là tôm hoàng đế.

Tôm hoàng đế trông giống tôm hùm, nặng từ ba đến năm kg.

Một phần tôm hoàng đế xay nhỏ, thêm bột mì nhào sợi mì đều đặn.

Sau đó, phần còn lại băm miếng nhỏ, nấu chín với nước dùng tôm hoàng đế tươi rồi chan lên bát mì tôm hoàng đế luộc.

Như vậy, một bát mì tôm hoàng đế thơm nức mũi có thể dọn lên bàn.

thấy người ông trung niên hơn năm mươi tuổi trước đang thèm thuồng nhìn chằm chằm vào bát mì.

Giây tiếp theo, ông ta vội vàng cầm đũa lên ăn ngấu nghiến, hoàn toàn với vẻ ngoài quý phái và điềm đạm lúc mới bước vào.

Chẳng mấy , người ông đó húp sạch cả nước dùng. Khi tôi dọn bát đũa, chiếc bát lớn sạch bong đáy.

Ông ta ăn xong, còn tặc lưỡi như đang hồi tưởng lại hương vị tươi của mì tôm hoàng đế vừa rồi.

“Bà chủ tính tiền! Lúc đầu tôi còn nghi ngờ món mì này không đáng giá, ai ngờ vừa ăn một miếng thấy đáng đồng tiền bát gạo, mì tôm hoàng đế này thật sự quá !”

Ông ta đột nhiên ra điều gì đó rồi cúi đầu nham hiểm: “Lão Lưu nói với tôi rằng ăn mì của bà còn có thể tráng dương, lấy lại phong độ ông, nếu thực sự có hiệu nghiệm kỳ diệu như vậy thì hôm tôi lại đến.”

Mẹ tôi nở một nụ khó hiểu với ông ta: “Vị khách này, e là chẳng mấy nữa ông sẽ lại hẹn trước đến chỗ tôi ăn mì tôm hoàng đế thôi.”

Tôi nhân lúc mẹ tôi tiễn khách mà nhẹn dọn bát đũa.

Đột nhiên tôi cảm thấy có gì đó không ổn, thời gian này anh tôi hầu như không đến quán mì đòi tiền.

Bình thường, bố và anh tôi vài ba bữa lại đến đây đòi tiền mẹ tôi. Nếu không đưa tiền thì người họ sẽ hợp sức đánh mẹ tôi.

Mỗi tôi khóc lóc ngăn cản vô ích, cuối cùng họ còn đánh luôn cả tôi.

2

Mẹ tôi tiễn khách xong thì ra sân sau mang về một con tôm hoàng đế đang giãy giụa kịch liệt.

Chà, con này to hơn con con từng thấy trước đây, ước chừng khoảng 5kg.

Mẹ tôi sợ dùng càng kẹp người đặc biệt dùng dây buộc chặt chiếc càng lớn của .

Không biết tại sao con tôm hoàng đế đó một mực vặn vẹo thân tôm về phía tôi.

Thậm chí còn lộ ra vẻ kinh hoàng cầu cứu.

Đúng là sống thấy quỷ rồi, sao tôi lại có thể nhìn thấy cảm xúc của con người một con tôm hoàng đế chứ?

Chắc chắn mấy hôm trước bị anh tôi đánh trúng đầu mới sinh ra ảo giác với một con tôm.

Tôi không nhiều nữa, lắc đầu không nhìn con tôm hoàng đế đó nữa.

Mẹ tôi thấy con tôm hoàng đế giãy giụa quá , vớ lấy con d.a.o phay trên thớt, dùng cán d.a.o đập một cái vào đầu con tôm.

Có lẽ do đập quá này con tôm hoàn toàn ngoan ngoãn.

Chắc là đau quá, thân tôm run rẩy, giật giật từng cơn.

Tôi ngẩng đầu nhìn mẹ tôi, thấy bà đăm đăm nhìn con tôm hoàng đế một cách u ám và đáng sợ, như thể con tôm hoàng đế đó có thù oán với bà vậy.

Tôi hơi sững sờ, ngoài bố và anh tôi đánh đập chúng tôi xong bà sẽ lén lút lộ ra vẻ này ra thì lúc không hề có.

Mẹ tôi làm sao thế?

“Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Tôi lại gần bà, cẩn thận hỏi.

bà thoáng cứng đờ rồi chẳng mấy bà lại quay đầu mỉm với tôi, nói rằng bà không sao.

“Tiểu An ngoan, ra ngoài dọn bàn ghế đi con, chiều nay còn một vị khách nữa sẽ đến ăn mì.”

Tôi thấy mẹ tôi lại trở về dáng vẻ bình thường thì gật đầu đi ra ngoài dọn bàn ghế.

Nhưng tôi vừa lau bàn vừa thắc mắc, con tôm hoàng đế này phải một tháng mới có một con.

Hôm nay vừa mới làm xong một con, sao thế lại có con thứ rồi?

3

Đang lúc tôi rối lên vì suy thì bố tôi đến.

Tôi theo thói quen liếc nhìn sau lưng ông ta nhưng vẫn không thấy anh tôi đâu.

Bố tôi thấy tôi nhìn ra ngoài cửa thì hừ một tiếng, tức giận nói: “Cái thằng trời đánh này gần một tháng rồi không về, chẳng biết chạy đi đâu vui vẻ, còn không thèm rủ ông đây đi cùng. Mẹ mày đâu?”

Tôi rụt cổ lại rồi vào bếp: “Mẹ đang làm tôm hoàng đế ạ, chiều nay còn một vị khách nữa đến.”

“Còn nữa ư? Không phải hôm nay vừa làm một con rồi sao?”

Tôi lắc đầu, ý nói không rõ tại sao lại còn một con tôm hoàng đế nữa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương