Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/804ct2LVEI

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thế là hai gia đình đã có chuyến đi vui trong quãng thời gian ngắn ngày. Tô Hạ và Chi Vũ đã quay theo quỹ đạo của cuộc sống. Giờ đã tập trung cho kì thi quan trọng sắp tới, bỏ hết thú vui còn dang dở bước chân đại học.
“Sao đi “tuần trăng mật” thế ?” Tần Nguyệt trêu ghẹo cô thân của mình một cách gian manh.
“ mà “tuần trăng mật” cơ chứ!!!” Tô Hạ ngại đỏ mặt nhanh chóng bịt miệng Tần Nguyệt.
“Tập trung ôn đi kìa, không tí không làm được khóc lóc mè nheo.” Chi Vũ đi từ xa chống hai xuống bàn ghé sát mặt cô. Anh đảo mắt liếc nhìn hai người với mặt ngờ vực.
“Hai người..? Đang nói xấu tôi à. Mờ ám lắm nha.” Chi Vũ Tô Hạ luống cuống anh, cô còn đang bịt miệng Tần Nguyệt anh làm Chi Vũ càng thêm nghi ngờ.
“Thôi đi. Người đứng đây tra hỏi là tôi đúng. Hai người vui còn tôi ở nhà với đống tập chất đầy đâyyy!!! Sắp nổ não tới nơiii.” Tần Nguyệt giọng chuyển chủ đề đánh lạc hướng Chi Vũ tránh cho anh nghi ngờ.
“Còn đây nữa?? Cái đây?? Sao không mua cho bè hả?” Tần Nguyệt nhấc Tô Hạ vòng với mặt bất mãn. Cô không tin được rằng người thân nhất của mình biết lo với “crush” mà quên mua quà cho cô.
nhìn vòng, cả Chi Vũ và Tô Hạ đều ngại ngùng mặt đỏ bừng, không ai dám nghĩ chuyện tối hôm đó nữa vì cứ mỗi nghĩ là không thể ngăn được nhịp đập của tim. tức giận vô cứ, cái ôm bất ngờ và cả món quà không được thông báo đều khiến cả hai trằn trọc mấy ngày không thể quên.
“Tôi sẽ bù đắp cho cậu sau mà.” Tô Hạ tỏ mặt đáng thương ôm lấy người Tần Nguyệt dụi dụi bụng lấy lòng cô thân khó chiều của mình. Tô Hạ biết cần xoa dịu xíu là Tần Nguyệt đã vội mủi lòng.
“Nhưng mà hay là sau đi hai cậu đã có tình ý với nhau đúng không?” Tần Nguyệt dù biết hết thật thương cho Tô Hạ lắm , nhưng vẫn muốn trêu chọc cô quyết dí tới , không buông tha cho cô thân mình dù mặt đã đỏ bừng như trái cà chua.
“Không có hết. Tần Nguyệt đi học đi.” Tô Hạ tự nghĩ có là cô đang tự đào hố chôn mình hay không, biết thế không nên kể cho Tần Nguyệt nghe.
“Cả lớp chỗ đi. Nay có một kiểm tra nhỏ. Nhưng trước làm cô có chuyện thông báo đây.” Mặt cô đăm đăm nghiêm túc. Lớp nghe xong mặt ai lo lắng u ám.
“Nếu lần này các em thi tốt đậu được trường mình mong muốn, lớp chúng ta sẽ tổ chúc buổi đi .” Mặt cô đổi sắc mặt một cách nhanh chóng, vui hớn hở.
“Sao cô kế hoạch đi sớm vậy. Đang ôn ethi gấp rút như này.” Tần Nguyệt quay sang thì thầm tai Tô Hạ.
“Chắc cho lớp mình có động lực ấy mà.”
Thời gian ngày một rút ngắn, cả anh và cô đều hướng tới một mục tiêu chung. Ngày ngày nhau cố gắng, không còn tiếng cười đùa cợt nhã mỗi giờ về nhau mà thay đó trên cầm một quyển sách. Ôn tận khuya dậy từ sớm lọ mọ học thuộc tiếp. Trên tường chi chít công thức lời hứa tự nhủ bản thân cố gắng.
Lễ tốt nghiệp được diễn đầy long trọng. có riêng hôm nay mọi người được nghỉ ngơi chút, không còn quyển sách trên hay cặp nặng nhồng chồng chất đề cương. Giờ còn khoác mình áo cử nhân, lưu giữ khoảnh khắc cuối bên người của mình.
Tô Hạ không tin được có lẽ cô đã thật trưởng thành . Cô đã đặt dấu chấm cho trang sách này và đặt dấu phẩy cho điều còn dang dở đang chờ cô ở tương lai.
Ngày tốt nghiệp là ngày Chi Vũ Tô Hạ thật là một thiếu nữ, cô không còn nằm trong vỏ bọc cả, cô đã trưởng thành sẽ có bao chàng trai ý cô hơn. Dường như nay anh thật cảm lo lắng vì cô quá rạng rỡ trong mắt anh, ngày mà cô nở nụ cười đứng dưới ánh nắng cầm trên bằng là Chi Vũ chắc chắn tự nhủ lòng mình giữ chặt cô không bất kì ai có được.
“ cầm hoa đi Tô Hạ. Cô chụp cho hai đứa.” Mẹ Chi Vũ đã chuẩn bị hết , mang máy ảnh cả mua sẵn hoa chờ được hai đứa đứng cạnh nhau trong buổi tốt nghiệp mà thôi.
“Chi Vũ, nhanh chụp hình kìa.” Từ đằng xa nghe tiếng Tô Hạ gọi, anh bừng tỉnh trở về thực tại, cứ mải mê nghĩ về cô khiến anh không quan tâm xung quanh. Vì chăng từ cô đã là cả thế giới của anh .
“Cười hai đứa. Mẹ bắt trọn mọi khoảnh khắc của hai đứa được.” Mẹ Chi Vũ mặt cười khúc khích nhận còn tấm ảnh này nữa thôi là đủ cả một album quãng thời gian đi học của tụi nó.