Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 3
Lục Cảnh Minh cẩn thận đặt cô ngồi vào , đó vòng sang kia mở ngồi kế cô.
Không khí căng thẳng đến ngộp thở, mãi lúc Tô Ái Linh mới tiếng nói Lục Cảnh Minh
lúc nãy.. cám ơn anh nhé
Lục Cảnh Minh day mi tâm, nhẹ gật đầu.
Trợ lí Trần quay lại từ phụ cười hỏi cô
-cô Tô, tôi đưa cô Tô gia nhé
ơ không .. tôi đang bị thương, tôi có căn hộ đây , đưa tôi đến đó được rồi ạ.
địa chỉ ạ
toà nhà Đế Hào khách sạn Đế Hào. Cho tôi sảnh là được rồi.
vâng
Cả đoạn đường , Lục Cảnh Minh đều không nói thêm câu nào, chỉ anh mở điện thoại gửi tin đi đó lại nhắm mắt ngả .
“Anh ta là đang …”
“ mất quá huhu”
Chợt lúc này thì điện thoại reo , là số của Tri Vân
alo
cậu đi .. tớ cậu xe ai đó, là cái tên cẩu tra nam đó
trong xe mọi nghe rõ mồn , xấu hổ quá,,, muốn nhảy ngoài xe luôn.
Cô lấy bình tĩnh nhẹ giọng
không phải là khác.. lát nói nhé.
cậu đi ai… tớ lo c.h.ế.t mất
Ái Linh lấy che điện thoại , nói nhỏ cũng đủ cho Lục Cảnh Minh nghe . Mi tâm khẽ giãn , xem chừng cũng hài lòng câu trả lời của cô.
-Chồng tớ đang đây rồi. Nói nhé.
Cúp máy xong, Ái Linh nóng ran hết rồi, thẹn quá đi thôi. cạnh lại có cục đá lạnh này cũng khó sống quá đi mất.
“Tôi khổ quá mà huhu”
Đến sảnh căn hộ, Tô Ái Linh cám ơn đó loay hoay bước xe , chưa kịp đóng thì bị Lục Cảnh Minh bế bổng rồi… Ái Linh hốt hoảng vỗ vai anh sợ hãi:
anh … tôi tự đi được… thả tôi … mọi nhìn kìa.
yên nào…giờ tôi thả ngã đừng có trách..
Huhu, Ái Linh đành ôm chặt cổ anh , đỏ lựng cực đáng yêu , bị cười còn không sợ bằng bị rơi . Ngoan xíu còn giữ được mạng nhỏ.
đến nhà, Ái Linh mở , anh trực tiếp đá bế cô vào, đặt trên sofa trong phòng khách.
[ – .]
ngại quá… làm phiền anh quá.
không có , hộp em để
trên kệ ngay phòng tôi, có hộp cá nhân.
Lục Cảnh Minh vẫn nét lạnh lùng đó, khiếp cô bị cảm ngộp thở, định lấy đỡ hộp cá nhân thì bị anh đoán đúng không những không đưa cho cô, mà còn để khá xa tầm của cô.
Anh… tôi tự làm được mà
Lục Cảnh Minh không trả lời, trực tiếp ngồi tháo giày cho cô, chân cô sưng đỏ như giò heo rồi, anh nhẹ nhàng bôi đó, vẫn chăm chú nhìn vào vết thương chân cô nhà nhạn mở miệng hỏi:
anh ta là bạn trai cũ của em à
hả… ai cơ…
Động tác hơi dừng lại, Lục Cảnh Minh ngẩng nhìn cô, đôi mắt đen như nhìn xuyên thấu cô, cô giật thu chân , nói tiếp:
anh ta trước đây từng là bạn trai tôi, chúng tôi chia rồi.
Sợ nói chưa đủ thành ý, Ái Linh nhanh nói tiếp lời:
để anh cảnh hôm nay thật sự là ngại quá… tôi …tôi..
Đột nhiên anh đứng dậy, áp sát cô trên sofa, đôi mắt đỏ ngàu, hơi thở gấp gáp phả tai nóng rực. Ái Linh hai đỡ trước n.g.ự.c anh, ngăn không cho anh tiến thêm.
“ anh ấy tức ,…. cái chứ, “
anh …
Nhận có hơi gấp gáp, Lục Cảnh Minh thở dài , quay trở lại ngồi. Ái Linh cẩn thận dò xét.
chúng ta thoả thuận rồi, trong thời gian hợp đồng 1 năm sẽ tránh những mối quan hệ ngoài, cũng là tốt cho anh và cho tôi… ông nội và ba tôi rất khắt khe. năm , hợp đồng kết thúc tôi sẽ nhanh chóng làm thủ tục li hôn, tránh phiền phức đến anh.
trong thời gian này anh có anh thích, hãy nói tôi, tôi sẽ sẵn lòng kí đơn giúp anh.
Lục Cảnh Minh nghe xong, giữ đứng dậy, tiến thẳng ngoài không quên dặn dò cô
em nghỉ sớm đi, chân không tiện đi lại , lát nữa tôi quay lại. Cần thì gọi cho tôi.
được.. cám ơn anh… không cần … tôi ….
“Rầm”
“Cách đóng này… là đang … nói sai à”
ngoài sảnh, Lục Cảnh Minh châm điếu làn khói nhả thêm phần cuốn hút , nới lỏng cà vạt chút , đáy mắt phức tạp, “phải nhanh chóng đưa thỏ con mới được” , đàn ông khác lại anh không thích được không,” ăn, nói là làm liền bấm máy gói trợ Lí Trần :
sắp xếp biệt thự chút. Chuẩn bị đón phu nhân