Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
CHƯƠNG 2
Thấy hơi vội vàng làm người đối diện khiếp sợ, Tô Ái Linh vỗ vai anh cái
anh yên tâm , kết hôn hợp đồng, đảm bảo chỉ sau 1 năm chúng ta li hôn, tôi không làm phiền hay ảnh hưởng công việc của anh.. anh không chê hãy đến Tô thị làm việc, sau này li hôn không ảnh hưởng đến anh.
Sợ lời không đủ thuyết phục, Tô Ái Linh thêm :
ông nội tôi ốm yếu muốn tôi lấy chồng, ngay anh đang cần tôi chịu trách nhiệm… tôi chịu trách nhiệm.
Không để Tô Ái Linh chờ đợi lâu, Cảnh đã kéo tay cô đi hướng ra ngoài bệnh viện
được
ơ khoan… khoan đã.. anh đi đâu …
đi đăng ký, cục dân chính vẫn chưa đóng cửa.
ơ… có hơi không.
Cả trình đăng kí kết hôn diễn ra chóng, cửa cục dân chính Tô Ái Linh vẫn không ngờ được thế mà đã kết hôn.
“có không … cảm giác lạ lạ ấy. Huhu.”
Chưa kịp ngắm xong đã bị Cảnh giật lấy, cất túi áo
để tôi giữ cho.
-ơ…ừa…
đi chung không
Tô Ái Linh vội vàng xua tay, cười cười
… không cần đâu.
-đưa điện thoại của em đây
Hả… gì cơ…
Thao tác nhẹn, trên điện thoại cô đã là dãy số, Cảnh đưa cho cô, nhấn mạnh thêm :
thêm bạn bè, cần gọi cho tôi.
-hơ.. được.
Tô Ái Linh ngoan ngoãn gật đầu. Đến anh rời đi mới tự véo bản thân xem mơ hay tỉnh… mà kết hôn thật với người xa lạ… có vẻ anh ta không phải người xấu huhu… mắt tránh đc ba mẹ được ông nội đã .
Tô Ái Linh thông báo tin sốc cho Vũ Tri Vân, cô bạn nhảy ngược lên không tin nổi, trách cô vội vàng, nhỡ gặp người xấu . qua điện thoại không tiện, Tô Ái Linh hẹn gặp Tri Vân ở nhà hàng gần đó.
Vừa gặp nhau Tri Vân đã đủ các câu hỏi vì , tại , đi đủ từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác.
gọi món, Tri Vân tay gõ gõ bàn ghé sát cô hỏi
cậu xem.. anh ta hơn cái tên tra nam kia chứ
— ừm… ơ mà đừng nhắc đến anh ta nữa
— Ái Linh cậu không cho lũ khốn nạn ấy bài học
… bỏ không tiếc… coi như giẫm phải phân đi. .. tôi còn không buồn.. cậu không phải lo.
ok .. chồng của cậu có đẹp trai k
Ái Linh uống ngụm nước suýt nữa phun hết ra ngoài vì sặc.
Lấy được bình tĩnh gật đầu thừa nhận.
anh ấy đẹp trai lắm… trông khó gần.
[ – .]
cậu biết anh ta là không, gia cảnh và cả con người anh ta thế
cũng không… nghĩ anh ấy là người tốt… cậu đừng lo.. bọn là hôn nhân hợp đồng mà.
trời… cậu liều lĩnh.
Cô biết Tri Vân cực kì lo lắng cho , không còn cách khác,, đành xoa dịu cô đã.
.. không .. ăn .
Đang ăn ngon có người bước tới gần , ngước lên ra là Tiêu Lâm Mặc và kế bên là Trương Chi Cầm . Thấy người bước tới, Tô Ái Linh chẳng buồn nhìn tới mà vẫn chuyên chú ăn cơm cùng Tri Vân.
Tri Vân lấy tay ra hiệu họ càng đến gần, sắc của Tô Ái Linh không mảy may thay đổi.
-Tô Ái Linh… cô mà giám chặn liên lạc của tôi, cô làm loạn đủ chưa
Tiêu Lâm Mặc tiến lên kéo kéo tay cô bị cô gạt tay ra. Thấy Trương Chi Cầm bắt đầu nắm bắt cơ hội ra vẻ đáng thương.
Ái Linh.. cậu đừng hiểu lầm… đừng vì tôi mà ảnh hưởng mối quan hệ của hai người
Tri Vân thấy hai người đó là trướng mắt lắm , nhăn lớn
ruồi muỗi ở đâu cứ bên tai thế, khó chịu , Ái Linh chúng ta đi
Cũng không còn hứng ăn uống cô và Tri Vân toan dậy bị Tiêu Lâm Mặc cản
cô muốn như thế đây
tránh ra, chúng ta đã chia tay , không liên quan đến nhau nữa
tôi không đồng ý
– Ở đây không đến lượt anh đồng ý hay không.
cô lách qua hai người đi thẳng, không buồn để hai người mắt.
Trương Chi Cầm bên giả vờ đáng thương để níu giữ Lâm Mặc đuổi theo anh ta giằng tay ra chạy theo hướng Ái Linh vừa đi, để mặc Chi Cầm tối hậm hực tại chỗ.
Ra đến cửa nhà hàng trong đợi xe của Tri Vân đến Tô Ái Linh liền bị Tiêu Lâm Mặc tay đi, Ái Linh giằng co không được , giận cho hắn bạt tai, hắn giận siết chặt cằm cô sát , gằn giọng :
cô giả vờ thanh cao cái gì, cô cứ ngoan ngoãn tôi còn xem xét để cô làm phu nhân Tiêu gia…
.. thèm gả nhà anh mơ đi.
chỉ cần cô ngoan ngoãn, tôi lập làm đám cưới với cô là được chứ gì
anh điên … tôi không thèm.
Trong giằng co, cô cắn tay khiến Lâm Mặc đau đến chảy m.á.u phải vội buông tay, đẩy cô đập tường, chân bị trật khớp, không được , hắn giận định cho cô bài học, không chạy được Tô Ái Linh chờ đợi cú đánh của hắn giáng xuống chỉ biết ôm đầu hét lên.
không có bị làm , cô hé mắt nhìn đã thấy Tiêu Lâm Mặc nằm sống soài ra đất.
Ngước lên thấy Cảnh , với sắc lạnh lùng đầy sát khí, cô càng sợ hơn.
mày là .. có tin Tiêu gia tao quét hết lũ chúng mày không.
Tiêu Lâm Mặc ôm n.g.ự.c quát lên bị đánh bầm dập
Thật sự hắn muốn tìm cái c.h.ế.t giám Cảnh mà .không để hắn đợi lâu Trợ lí Trần ra túm cổ hắn ghì xuống.
mau cút Tiêu Thị bị phong sát… mày không biết người mày chọc đến là à.
hắn đi
Lời đe doạ khiến hắn ngẩn người, người này là trợ Lí Trần , trợ lí thân cận của Tổng người nắm quyền lực cao nhất trong nước. Đắc tội người này không dễ sống, cứ như hắn bị đi chưa kịp hé răng thêm câu .
Cảnh quay ra thấy cô đang gượng dậy, thấy bên chân bị sưng to, anh không không chậm bế bổng cô lên tiến về xe của , Tô Ái Linh được anh bế lên, sợ ngã nên ôm chặt cổ anh, ngại đỏ lự
anh .. tôi… tôi tự đi được mà
yên .
Trợ Lí Trần ở đằng sau hết ngạc nhiên đến mừng thầm.. tảng băng lạnh nghìn năm cuối cùng cũng có ngày tan chảy … chóng chụp pose ảnh để lưu khoe chủ tịch chứ hehe… tăng lương nắm trong lòng bàn tay… nghĩ đã thấy phấn khích .