Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 5
Tô Ái Linh đến Tô gia đã hàng xe đen sang trọng xếp hàng dài, gì không đúng, là rồi.
Bước trong , Ái Linh ngỡ ngàng suýt ngã ngửa ông và ba mẹ đều ở cả đây, phía bên kia là khách ông .
cô Tô Lão gia vẫy cho gọi cô lại gần
Linh Linh lại đây con.
dạ
Ái Linh tiến lại bên ông , ông cười với người sau giới thiệu:
đây là cháu gái , Tô Ái Linh
Sau quay sang Ái Linh
chào hỏi chút đây là Chủ tịch và phu nhân Lục thị
con chào người ạ.
Ái Linh nhéo mẹ cái, trách
sao mẹ không với con
con không sao
giờ cả nhà làm loại , đang là ép buộc con sao .
con yên đi, đây là mối hôn tốt nhất đối với con rồi.
— ơ mẹ… mẹ… con quan trọng cần
Mẹ cô vỗ vỗ cô con gái bà yêu chiều nhất an ủi
gì sau, con đi
—- ơ mẹ… sao mẹ làm thế với con…. Mẹ
Bà liền ra hiệu cho người làm đưa cô lầu
— đưa tiểu thư , canh chừng cẩn thận… đừng con bé gây .
tiểu thư xin đừng làm khó chúng
không ngờ đến vì ép cô mà nhà cô đã ra hạ sách .
Vừa mới đẩy Ái Linh , liền đã bị khoá cửa ngoài. Lần là rồi, nhà họ Lục đã đến bàn hôn với Tô gia. Nhưng đâu ngờ cô đã hôn với người khác rồi. Dù không biết rõ anh ta, nhưng vẫn hơn loại hôn nhân thương mại, vì lợi ích gia tộc.
Cô bấm số gọi cho Tri Vân , không liên lạc được, ra rắc rối phải tự gỡ, cô lại ấn gọi cho Lục Cảnh Minh. Cô chỉ biết anh ta tên Cảnh Minh , thứ anh đều mập mờ không rõ.
Rất nhanh anh đã bắt máy
alo
anh đến đón đi, ba mẹ chuẩn bị ép gả đi rồi
— được, sắp xếp.
Ban đầu cô sẽ tin tưởng anh sẽ đến được, nhưng sau lại hãi, ba cô mà biết lấy anh sẽ làm khó dễ cho anh, không dễ thể đưa cô đi được.
Vẩn vơ suy nghĩ lúc Tô lão gia , kế là ba mẹ cô . Cô ấm ức ứa nước khóc
con không muốn ông và ba mẹ sắp xếp như vậy
không muốn cũng phải muốn, con muốn ông tức c.h.ế.t à Linh Linh
con… con đã hôn rồi… tụi con đã đăng kí rồi
sao con giám, qua mặt ông và ba mẹ làm điều đi là ai. Là tên họ Tiêu ăn bám sao.
Ông tức giận đ.ấ.m mạnh ghế, ba cô cốc đầu cô cái
kí rồi cũng kí li hôn được, ngay lập tức soạn đơn li hôn.
không được.
Lúc Lục Cảnh Minh bước đến hệt như sợi dây cứu tinh Ái Linh, cô lao nhanh phía anh . Và tất nhiên xuất hiện Lục Cảnh Minh hoàn toàn khiến Tô Gia bất ngờ, ngạc nhiên.
Ái Linh chắn mặt anh , tuyên bố với Tô lão gia và Tô tổng
—. Đây là Cảnh Minh, là chồng con ạ… người thương con đừng ép con gả cho Lục gia được không ạ.
Ba cô định gì liền bị anh nhanh chóng cướp lời, tiến , cúi đầu tạ lỗi:
[ – .]
— ơ chẳng phải đây là…
thời gian đăng kí hôn mà chưa thông báo trưởng bối, là chúng con quá sơ suất, xin lỗi ông và cha mẹ.
Chẳng biết do sốc vì cậu con rể hờ hay vì lí do nào khác mà ông và bố mẹ cô đều chữ A miệng chữ O không hiểu gì.
“ đây là tình huống gì đây”
“ đây là Lục Tổng- Lục Cảnh Minh mà”
“ sao hai đứa nó đã đăng kí hôn rồi”
“ sao trợ lí Trần ra hiệu gì kia.. là bắt ta nhắm làm ngơ à”
“ ô vậy là sao… ai giải thích cho ta với”
người làm khó anh thêm, Tô Ái Linh vẫn khăng khăng chắn mặt anh
— ông , cha mẹ mong người xin hãy thương con, con không muốn ép trong hôn nhân thương mại. Chúng con đã hôn rồi, ba mẹ từ hôn bên Lục gia được không ạ
Lục lão gia Định gì con trai kéo kéo áo nên đành thoái thác
thôi ta xem xét như nào. Cảnh Minh đi theo ta đến thư .
Và ông biết Ái Linh sẽ đòi đi theo, đặc biệt nhấn mạnh
— Linh Linh con ở trong đợi ta.
Ái Linh nhìn theo Cảnh Minh mà lo lắng không thôi, mẹ cô vậy , kéo cô lại gần hỏi han
con cho mẹ
mẹ… con với Tiêu Lâm Mặc đã thúc.
con biết cậu ta là ai không
mặc dù không biết rõ, nhưng anh ấy là người tốt, anh ấy sẽ không con gái mẹ phải khổ. Mẹ tin con được chứ.
Mẹ cô thở dài xoa đầu cô, “ trách con ngốc cũng đúng… lại không biết chồng là ai”
30’ trôi qua, Lục Cảnh Minh chưa xuất hiện, cô rằng anh đã bị ông và ba doạ chạy mất cũng nên. Không trách anh mà tại cô anh bị liên luỵ thôi. Ái Linh sót ruột đi đi lại lại trong nghe tiếng “choang” phát ra hướng thư viện ông.
Ái Linh hãi, toát mồ hôi hột, bám c.h.ặ.t t.a.y mẹ .
con yên tâm, ông và ba con không làm hại cậu ta đâu
mẹ .. mẹ đi xem thế nào đi mẹ.
Chợt cánh cửa mở ra, Lục Cảnh Minh dựa cửa nhìn cô ánh yếu ớt mỉm cười với cô. Ái Linh hốt hoảng khi cánh anh bị thương, m.á.u ứa ra ướt cả cánh áo somi.
anh sao thế… sao lại thế
Cô không còn nghĩ đến chất vất ông với ba ra sao, mà đỡ anh ra khỏi Tô gia…
Tô lão gia và Tô tổng tròn dẹt há hốc miệng ngạc nhiên tỏ ra vô tội, không biết gì hết, Tô Tổng bị phu nhân nhéo cho trận đau đớn cái tội dám doạ con gái bà… ông thầm mắng:
“ được con ta mà hắn không từ thủ đoạn thế … không biết đây phải là lựa chọn sáng suốt không nữa.”
“ bọn trẻ yêu đương , già rồi hãi quá” .
Trên xe Ái Linh giúp anh cầm máu, m.á.u chảy vẫn nhiều, thấm ra cả váy cô, cô đỏ hoe liên tục xin lỗi anh:
xin lỗi, gây phiền phức cho anh, còn khiến anh bị thương…. Bây giờ ta đến bệnh viện ngay nhé.
Không, trở biệt thự đi.
nhưng vết thương anh
cho gọi bác sĩ đến là được.
Xe tiến khu biệt thự, Ái Linh ngạc nhiên hỏi anh
anh sống trong đây à
ừ
Cũng quá xa hoa đi , rộng hơn Tô gia cô nhiều, anh ta là ai vậy chứ.
Sau khi đưa Lục Cảnh Minh , trong thời gian chờ đợi bác sĩ băng bó cho Lục Cảnh Minh , Ái Linh mới cơ hội quan sát xung quanh chút
vật dùng đều đắt tiền, xa xỉ, người đều cung kính anh ta, anh ta chắc chắn là người không đơn giản”.rốt cuộc cô vẫn chưa hiểu hết anh.
Lúc bác sĩ khám và xử lí vết thương cho Lục Cảnh Minh đã xong , liền gọi cô ra căn dặn số thứ :
vết thương tránh nước, cần cẩn thận hoạt động mạnh tránh miệng vết thương bị rách thêm.
“ ơ hay … gì gì đâu mà hoạt động mạnh chứ”
Ái Linh nghe theo lời dặn bác sĩ Dương tiễn anh ta đoạn quay lại đứng cửa anh , chần chừ nửa ngày mới giám bước .