Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trưởng phòng mở ra nhìn một cái, lập tức ném xuống bàn, quát tôi: “Mạnh Phàm Tinh! Cô cô làm cái phương án gì thế này, còn dám vượt tôi gửi thẳng cho Tần tổng, còn nói dối là bên Tần tổng đã duyệt!”
Tôi dừng lại một chút, đứng dậy, nói không to: “Tần tổng, lúc anh là nói đã duyệt mà.”
Tần tổng bỗng đầu, nheo mắt nhìn trưởng phòng: “Nếu tôi nhớ không nhầm, phương án này là giao cho anh làm mà.”
Nhìn mặt không thiện cảm của Tần tổng, ngay cả tôi cũng là phương án có vấn đề.
Trưởng phòng cũng nhận ra, vội đổ lỗi: “Vâng, Tần tổng, nhưng Mạnh Phàm Tinh cứ nói muốn chứng minh bản thân, tôi cũng được, nên định để cô ấy làm xong rồi tôi kiểm tra giúp, ai cô ấy lại vượt tôi gửi cho anh.”
“Chắt gái, con cứ nói đi, cứ nói thật với Tần tổng tại sao là con lại làm phương án này!
Bà cố gấp đến mức tưởng chừng sắp nhập người tôi, nhưng tôi vẫn bình thản.
“Ý anh là phương án này cô ấy làm một , anh hoàn toàn không tham gia sao?” – Tần tổng nghiêm nghị hỏi.
“ !” – Trưởng phòng rất chắc chắn gật đầu đáp.
“Nếu bây giờ con không giải thích, không còn cơ hội giải thích nữa đâu!” – Bà cố giận dữ.
“ là phương án này các người cũng đều không tham gia, là cô ấy hoàn thành độc lập? “
Tần tổng lại quét mắt nhìn mọi người, các đồng nghiệp tại vị trí làm việc đều vội vàng xua tay lắc đầu, sợ dính líu đến tôi.
“Được, tiền thưởng tháng này hai vạn đều là của một cô, tôi báo ngay với phòng tài vụ.”
Tần tổng đi đến bên cạnh tôi, cười vỗ vai tôi.
“Tại sao?!” – Trưởng phòng ngạc nhiên.
“Bởi vì phương án này bên khách hàng rất hài lòng, và chủ động ký tiếp hợp đồng năm sau, còn chỉ định để người làm phương án này phụ trách tất cả các phương án sau này của .”
“Được lắm, chắt gái, chơi chiêu giả heo thịt hổ vphải không.”, bà cố đầy bất mừng.
Nhưng phương án này vốn là của tôi mà.
Trưởng phòng muốn khóc, nhưng Tần tổng lại nghiêm mặt, nghiêm khắc quở trách: “Anh làm trưởng phòng, để người dưới làm việc của , sau nhìn sắc mặt sếp rồi đổ lỗi, làm sao dẫn dắt được người khác! Từ hôm nay, anh không cần làm vị trí trưởng phòng nữa, giáng xuống cấp K2, Mạnh Phàm Tinh có năng lực chuyên môn tốt, để cô ấy làm trưởng phòng thay thế đi.”
Trưởng phòng chán nản ngã ngồi xuống đất, nhưng Tần tổng đã người đi mất.
Văn phòng một lúc im lặng tờ, ngay cả bản thân tôi cũng không lại là kết quả này.
Bà cố lại líu lo bên : “Được lắm cháu gái, ba niềm lớn của phụ nữ là thăng chức, đẹp lên, đổi chồng, con một phát đã chiếm hai rồi.”
giờ trưa, tôi nói với Tạ Vân về chuyện thăng chức, anh ấy cũng mừng cho tôi: [ tối nay phải một bữa thật ngon để mừng mới được. (emoji cười nhe răng)]
lúc , Tần tổng đột nhiên nhắn : [Khách hàng nói cần phương án về tóc giả ngày mai, cô vất vả chút, tăng ca hoàn thành phương án nhé.]
Tôi hơi do dự rồi trả lời: [Vâng, em biết rồi, Tần tổng.]
đến việc tối nay đã hẹn phim với Tạ Vân, tôi phân vân không biết trả lời sao thì bà cố lên : “Tăng ca lúc nào chẳng được, nhưng hẹn hò hôm nay thì phải đi! Không thì bao giờ mới cưới xin con được!”
Tôi thở dài: “Cuộc đời đâu nhất thiết phải kết hôn con, thể hiện giá trị bản thân quan trọng hơn.”
Bà cố thở dài: “Ta già rồi, không theo kịp suy của lứa trẻ các con, nhưng miễn là con là được.”
Tôi ngượng ngùng nhắn lại cho Tạ Vân: [Xin lỗi nhé, tối nay em phải tăng ca đột xuất, để hôm khác em mời anh bữa thật ngon.]
Tạ Vân không trả lời hồi lâu, tôi tưởng anh ấy không vì hủy hẹn.
Nào sau bữa trưa, tôi lại nhận được nhắn của Tạ Vân: [Không sao không sao, anh vừa đổi ca với đồng nghiệp rồi, em rảnh lúc nào, anh cũng có thể đổi ca để hẹn hò. (emoji cười)]
Nhìn nhắn này, tim tôi đập thót lên.
Đến giờ tan làm, mọi người đều không có ý định về.
Tôi bước ra khỏi văn phòng vỗ tay nói: “Tan làm rồi, mọi người mau về nhà đi.”
Các đồng nghiệp đều ngạc nhiên, xì xào bàn tán.
Không phải tăng ca sao?
Được về giờ sao?
Hay là phải mang việc về nhà làm?
“Còn chưa về à, mọi ngươi định ở lại mời tôi cơm à?” – Tôi nhìn , trêu chọc.
nhìn chần chừ, rồi bỗng vang lên reo hò: “Yeah! Trưởng phòng Mạnh vạn tuế!”
Cả đám người học tan trường, vác ba lô chạy ùa ra ngoài.
“Con là tốt bụng, tự ở lại làm thêm giờ cho về, bắt nạt áp bức con thế nào, con đã quên hết rồi sao?
Bà cố bực bội than phiền.
Tôi về văn phòng cười nói: “Đều là người đi làm thuê cả, đều từng trải những ngày khổ cực, sao phải làm khó người khác chứ.”
“Hành động của con bây giờ có phải là kiểu người ta hay gọi là thánh mẫu đến biến thái không?”
bà cố nói , tôi nhất thời nghẹn lời.
Vì chưa có ý tưởng gì cho phương án, nên tôi đi đâu cũng mang theo cái đầu manơ canh đội tóc giả để suy .
Ngay cả khi đi vệ , tôi cũng ôm cái đầu nghiên cứu.
Bỗng có sột soạt từ buồng bên cạnh.
Theo lý thì giờ này cả công ty không còn ai, chỉ có tôi làm thêm giờ.
Bảo vệ đi tuần cũng không thể nhà vệ nữ, người bên cạnh là ai?
Tim tôi bỗng hoảng loạn, vô thức buông tay.
lúc cái đầu lăn khe hở dưới vách ngăn.
Bà cố vẫn an ủi tôi: “Chắt gái à, đến ta mà con còn không sợ, con còn sợ cái gì nữa?”
thì , nhưng nỗi sợ trong lòng làm sao có thể nhanh chóng bình tĩnh xuống được.
Tôi run , nghẹn ngào nói với buồng bên cạnh: “Đầu của tôi không cẩn thận rơi , phiền bạn trả lại cho tôi được không?”
Chỉ nghe bên cạnh vang lên một kêu thảm thiết, lại là đàn ông?!
Bà cố nhắc nhở: “Là kẻ biến thái!”
Tôi nghe thấy hắn chạy ra ngoài.
Tôi nói: “Bà cố ơi, con biết cãi rồi, nhưng đánh thì chưa được.”
“Chuyện này để ta lo.” – Bà cố tự nói, rồi lập tức nhập người tôi.
Tên kia có lẽ sợ đến mức chân nhũn ra, chạy không nhanh được.
Tôi từ phía sau tung cước đá hắn ngã xuống.
Hắn cũng ngất đi.
Tôi bật đèn khu văn phòng lên, không người nằm dưới đất lại là trưởng phòng cũ.
Sau khi báo cảnh sát, chẳng mấy chốc đã đến.
Cảnh sát đến lại chính là Tạ Vân.
Anh ấy nhìn thấy tôi, trước tiên là mặt mừng rỡ, sau bỗng nghiêm mặt lại đánh thức trưởng phòng cũ ngất.
Sau khi tỉnh lại, hắn ta tinh thần có hoảng loạn, miệng lẩm bẩm: “Có ma, có ma!”
“Ở đây không có ma, chúng tôi là cảnh sát, xin hợp tác điều tra!” – Tạ Vân nghiêm khắc nói.
“Có ma, có ma, cái đầu của cô ta lăn đến chân tôi!” – Trưởng phòng cũ mắt đỏ ngầu, mặt kinh hoàng.
“Anh nói cái này phải không?” – Tôi đưa cái đầu manơ canh ra trước mặt hắn.
Hắn kêu thét lên một , mắt trợn ngược rồi lại ngất đi lần nữa.
Không còn cách nào khác, tôi đành phải cùng Tạ Vân về đồn cảnh sát để điều tra.
thẩm vấn, cùng với các bằng chứng chứng minh, trưởng phòng cũ thường xuyên lén trong nhà vệ nữ, tối hắn biết tôi chưa về, định lén xong rồi tiện thể dọa tôi một phen, nào lại tôi dọa ngược lại.
Dễ dọa , có lẽ cũng vì làm việc xấu nên lương tâm bất an.
Hắn tạm giam, rồi đã cơ quan công an khởi tố.
Tạ Vân bảo tôi đợi anh ấy một chút, bàn giao xong tài liệu là có thể tan ca.
Đợi Tạ Vân ở cửa, chúng tôi nhìn cười.
Tạ Vân bước đến trước mặt tôi: “Đổi ca đi tuần lại gặp hiện trường của em, em nói đây có phải là duyên số không?”
Tôi ngượng ngùng khẽ gật đầu.
Bà cố hào hứng hét tôi: “Cậu ấy tỏ tình với con đấy!”
“Tuy anh hỏi thế này có hơi đường đột, nhưng chúng ta có thể làm bạn trước không, cho một cơ hội để hiểu hơn? Nếu em không phản cảm với tôi, thì có thể…”
Tạ Vân ngượng ngùng gãi đầu, đỏ bừng nhìn tôi.
Bà cố bỗng nóng ruột, đột nhiên hét lên: “Thời đại nào rồi mà còn e thẹn thế! Ôm lấy nó mà hôn đi chứ!”
Tạ Vân bỗng kinh ngạc, rồi nhìn quanh lẩm bẩm: “Ai nói ?”
Tôi sửng sốt: “Anh nghe được sao?”
Bà cố lập tức hắng : “Xin lỗi, ngồi hàng đầu kịch phấn khích quá mức.”
“Bà cố ơi, bà cởi mở quá rồi.” – Tôi mặt đi che miệng nói nhỏ.
“Mẹ con ngày nào cũng cầu ta phù hộ cho con bình an, thuận lợi, quan trọng nhất là tìm được một chàng trai tốt đáng cậy. Vì nhiệm vụ này, bà cố già này tuổi này rồi ngày mà nào cũng phải leo cửa sổ nhà người ta phim tình cảm. Giờ nhiệm vụ hoàn thành rồi, bà cố ta cuối cùng có thể yên tâm về đánh mạt chược với đám bạn quỷ rồi.”
bà cố trút được gánh nặng.
… bà sắp đi rồi sao?
Lúc này tôi đã hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt ngạc nhiên của Tạ Vân quan sát .
“Ừ, à rồi, nhớ gọi điện về báo bình an cho mẹ con, với cả đừng để bà ấy không có chuyện gì lại cứ lễ bái ta nữa! Bà già này khi sống phải quản các người, c.h.ế.t rồi còn phải phù hộ các người, không được yên thân một phút nào.”
Bà cố cảnh cáo bên tôi, không mấy thiện cảm.
Tôi bỗng cười: “Vâng, nếu bà thiếu tiền đánh mạt chược thì nhớ báo mộng cho con, con đốt thêm cho bà.”
……
Tôi không nhận được hồi đáp nữa, có lẽ bà cố đã đi rồi.
Vừa hay tôi đeo một bên nghe, tôi giả vờ tháo nghe ra, mặt ngơ ngác hỏi Tạ Vân: “Xin lỗi, vừa rồi có điện thoại từ một người bạn cũ.”
Tạ Vân lúc này mới thoải mái cười hỏi tôi: “Mai em có rảnh không? Anh muốn mời em đi rồi phim.”
Tôi gật đầu.
“ sau khi thăng chức, em có thể dành thời gian để yêu đương không?” – Tạ Vân nhe răng cười nửa đùa nửa thật, đỏ muốn chảy máu.
Tôi ngẩn người, một lúc sau mới định thần lại cũng nửa đùa nửa thật: “Em tận lực sắp xếp thời gian.”