Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phần 3

3.

Người phụ nữ nói cô ta tên là Sở Du, 23 tuổi. Vào ngày 14 tháng 7 lịch, cô đã trải một loạt chuyện kỳ lạ từ sáng sớm.

tiên là nhận được một tin nhắn điện thoại, khoản ngân hàng của cô đột nhận được một khoản chuyển khoản triệu nhân dân tệ. Cô tưởng có người chuyển nhầm khoản nên đã đến ngân hàng kiểm tra, kết quả người chuyển lại hiển thị trống. Cô nhờ nhân viên ngân hàng thao tác chuyển trả lại , nhưng dù nhân viên có làm cách nào, số đó cứ như mọc rễ trong khoản của cô, hoàn toàn không chuyển đi được. Cuối cùng, nhân viên ngân hàng chỉ có thể kết luận là do lỗi hệ thống, đoán rằng máy tính có thể đã bị nhiễm virus, nên sẽ xử lý sau.

Ngay sau đó, vào buổi trưa, một chuyện còn đáng sợ hơn đã xảy ra ở công ty. Trong vòng một giờ, có tới chín đồng lần lượt nhảy . Sau khi cảnh khám nghiệm hiện trường, kết luận đưa ra là cả chín người đều .

Nhưng Sở Du lại có chút chột dạ, bởi vì chín người đồng này đều là những người từng có mâu thuẫn với cô, có nhân viên cũ bắt nạt cô, có cấp trên thao túng tâm lý cô, có cả đồng nam quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c cô.

kỳ lạ hơn nữa là, tối hôm đó khi cô ngủ ở nhà, hai giờ đêm, cô liền tiếng ngựa chạy tiếng trống chiêng rõ mồn một từ bên ngoài vọng vào.

Trống chiêng vang trời, vạn ngựa phi nước , động tĩnh vô cùng lớn.

Nhưng kỳ lạ là người bạn thân ở cùng nhà với cô lại không gì cả.

Sở Du vì tò mò nên mở cửa sổ ra ngoài, không ngờ lại phát hiện dưới quả thật có một đám người rất đông.

Dẫn là một thanh niên thân hình cường tráng, mày kiếm mắt phượng. Người thanh niên mặc một bộ áo giáp bạc sáng loáng, cưỡi một con ngựa ô cao lớn, con ngựa không có một sợi lông tạp nào.

Bên cạnh người thanh niên là một chiếc kiệu hoa lớn màu đỏ, bốn mặt kiệu treo lụa đỏ tú cầu, do bốn người hầu mặt mày tươi cười khiêng.

Phía sau người thanh niên là tám chiếc trống lớn cùng hai hàng đội kèn lớn thổi vang trời. Xa hơn nữa là hàng ngàn binh lính mặc giáp, cưỡi ngựa, đông nghịt.

“Nhà ai nửa đêm lại đi cưới vợ thế này? Lại còn chơi trò cosplay cổ trang, cảnh tượng này hoành tráng quá đi? Đám cưới thế kỷ à!”

Sở Du đứng bên cửa sổ ngưỡng mộ.

Giây theo, người thanh niên mặc giáp bạc ở dưới đột ngẩng lên về phía Sở Du, sau đó lại thúc ngựa đến ngay cửa sổ nhà cô.

Sở Du lúc đó mắt tròn xoe kinh ngạc, biết rằng cô ở tận tầng 24.

Người thanh niên mặc giáp bạc nở một nụ cười vui mừng với cô.

óc Sở Du trống rỗng, bỗng chốc trở nên mơ màng.

đó, cô bị người thanh niên mặc giáp bạc nắm tay dẫn ra khỏi cửa sổ, đáp xuống kiệu hoa. Sau đó, đối phương vén rèm kiệu lên cho Sở Du ngồi vào. Sở Du cứ như một con rối, không hề có một chút phản kháng nào, ngoan ngoãn làm theo.

Sau đó, đoàn rước dâu lên đường.

Người thanh niên mặc giáp bạc đưa Sở Du đến một dinh thự cổ kính, trong sân hát hí kịch.

Sau đó, cô bị người thanh niên giam trong nhà đó suốt bảy ngày.

Trong thời gian đó, hai người thuận theo chung chăn chung gối, bảy ngày làm tới tám mươi mốt lần.

“Bản thân tôi không là người phụ nữ dễ dãi như vậy, nếu không cũng sẽ không đến hai mươi ba tuổi vẫn còn là xử nữ. Nhưng khi đối mặt với người đàn ông đó, tôi dường như không thể nào từ chối, ngược lại còn say mê anh ta từ tận đáy lòng!”

“Bảy ngày sau, khi tôi tỉnh lại đã mình nằm trên giường ở nhà, cứ như thể những gì đã trải đó là một giấc mơ. Nhưng theo, tôi kinh hãi phát hiện cơ thể mình có bất thường, n.g.ự.c không chỉ từ từ nhỏ đi, trong quần còn mọc ra một thứ. Tôi biết chuyện này chắc chắn có liên quan đến cuộc gặp gỡ đêm đó. Tôi đã tra trên mạng, có người nói rước dâu lúc nửa đêm được gọi là kết thân, người thanh niên đó chắc chắn không là người!”

Sở Du nói xong, cả người kích động sợ hãi, run lẩy bẩy.

Tôi lặng lẽ thở dài, ra hiệu cho cô ta uống một ngụm Wahaha để bình tĩnh lại, nhưng trong lòng lại không hề nhẹ nhõm chút nào. Chuyện này không đơn giản chỉ là kết thân.

“Đúng rồi, cô còn nhớ vở hí kịch được hát trong dinh thự cổ kính đó là vở gì không?”

Sở Du suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi không rành về hí kịch, trên sân khấu chỉ có hai nhân vật, một người mặt hoa vai võ tướng, một người phụ nữ. Người phụ nữ đó đã dùng bảo kiếm ! lời hát hình như là ‘Bá Vương Biệt Cơ’!”

Nói đến đây, cô ta ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Tôi nghiêm mặt: “Nghĩ ra mau nói đi!”

Sở Du e thẹn nói: “Người thanh niên đó có lẽ cũng là một người mê hí kịch, xem kịch đến mức nhập tâm luôn, lúc ‘ấy’ với tôi cứ gọi tôi là Ngu Cơ!”

3.

Người phụ nữ nói cô ta tên là Sở Du, 23 tuổi. Vào ngày 14 tháng 7 lịch, cô đã trải một loạt chuyện kỳ lạ từ sáng sớm.

tiên là nhận được một tin nhắn điện thoại, khoản ngân hàng của cô đột nhận được một khoản chuyển khoản triệu nhân dân tệ. Cô tưởng có người chuyển nhầm khoản nên đã đến ngân hàng kiểm tra, kết quả người chuyển lại hiển thị trống. Cô nhờ nhân viên ngân hàng thao tác chuyển trả lại , nhưng dù nhân viên có làm cách nào, số đó cứ như mọc rễ trong khoản của cô, hoàn toàn không chuyển đi được. Cuối cùng, nhân viên ngân hàng chỉ có thể kết luận là do lỗi hệ thống, đoán rằng máy tính có thể đã bị nhiễm virus, nên sẽ xử lý sau.

Ngay sau đó, vào buổi trưa, một chuyện còn đáng sợ hơn đã xảy ra ở công ty. Trong vòng một giờ, có tới chín đồng lần lượt nhảy . Sau khi cảnh khám nghiệm hiện trường, kết luận đưa ra là cả chín người đều .

Nhưng Sở Du lại có chút chột dạ, bởi vì chín người đồng này đều là những người từng có mâu thuẫn với cô, có nhân viên cũ bắt nạt cô, có cấp trên thao túng tâm lý cô, có cả đồng nam quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c cô.

kỳ lạ hơn nữa là, tối hôm đó khi cô ngủ ở nhà, hai giờ đêm, cô liền tiếng ngựa chạy tiếng trống chiêng rõ mồn một từ bên ngoài vọng vào.

Trống chiêng vang trời, vạn ngựa phi nước , động tĩnh vô cùng lớn.

Nhưng kỳ lạ là người bạn thân ở cùng nhà với cô lại không gì cả.

Sở Du vì tò mò nên mở cửa sổ ra ngoài, không ngờ lại phát hiện dưới quả thật có một đám người rất đông.

Dẫn là một thanh niên thân hình cường tráng, mày kiếm mắt phượng. Người thanh niên mặc một bộ áo giáp bạc sáng loáng, cưỡi một con ngựa ô cao lớn, con ngựa không có một sợi lông tạp nào.

Bên cạnh người thanh niên là một chiếc kiệu hoa lớn màu đỏ, bốn mặt kiệu treo lụa đỏ tú cầu, do bốn người hầu mặt mày tươi cười khiêng.

Phía sau người thanh niên là tám chiếc trống lớn cùng hai hàng đội kèn lớn thổi vang trời. Xa hơn nữa là hàng ngàn binh lính mặc giáp, cưỡi ngựa, đông nghịt.

“Nhà ai nửa đêm lại đi cưới vợ thế này? Lại còn chơi trò cosplay cổ trang, cảnh tượng này hoành tráng quá đi? Đám cưới thế kỷ à!”

Sở Du đứng bên cửa sổ ngưỡng mộ.

Giây theo, người thanh niên mặc giáp bạc ở dưới đột ngẩng lên về phía Sở Du, sau đó lại thúc ngựa đến ngay cửa sổ nhà cô.

Sở Du lúc đó mắt tròn xoe kinh ngạc, biết rằng cô ở tận tầng 24.

Người thanh niên mặc giáp bạc nở một nụ cười vui mừng với cô.

óc Sở Du trống rỗng, bỗng chốc trở nên mơ màng.

đó, cô bị người thanh niên mặc giáp bạc nắm tay dẫn ra khỏi cửa sổ, đáp xuống kiệu hoa. Sau đó, đối phương vén rèm kiệu lên cho Sở Du ngồi vào. Sở Du cứ như một con rối, không hề có một chút phản kháng nào, ngoan ngoãn làm theo.

Sau đó, đoàn rước dâu lên đường.

Người thanh niên mặc giáp bạc đưa Sở Du đến một dinh thự cổ kính, trong sân hát hí kịch.

Sau đó, cô bị người thanh niên giam trong nhà đó suốt bảy ngày.

Trong thời gian đó, hai người thuận theo chung chăn chung gối, bảy ngày làm tới tám mươi mốt lần.

“Bản thân tôi không là người phụ nữ dễ dãi như vậy, nếu không cũng sẽ không đến hai mươi ba tuổi vẫn còn là xử nữ. Nhưng khi đối mặt với người đàn ông đó, tôi dường như không thể nào từ chối, ngược lại còn say mê anh ta từ tận đáy lòng!”

“Bảy ngày sau, khi tôi tỉnh lại đã mình nằm trên giường ở nhà, cứ như thể những gì đã trải đó là một giấc mơ. Nhưng theo, tôi kinh hãi phát hiện cơ thể mình có bất thường, n.g.ự.c không chỉ từ từ nhỏ đi, trong quần còn mọc ra một thứ. Tôi biết chuyện này chắc chắn có liên quan đến cuộc gặp gỡ đêm đó. Tôi đã tra trên mạng, có người nói rước dâu lúc nửa đêm được gọi là kết thân, người thanh niên đó chắc chắn không là người!”

Sở Du nói xong, cả người kích động sợ hãi, run lẩy bẩy.

Tôi lặng lẽ thở dài, ra hiệu cho cô ta uống một ngụm Wahaha để bình tĩnh lại, nhưng trong lòng lại không hề nhẹ nhõm chút nào. Chuyện này không đơn giản chỉ là kết thân.

“Đúng rồi, cô còn nhớ vở hí kịch được hát trong dinh thự cổ kính đó là vở gì không?”

Sở Du suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi không rành về hí kịch, trên sân khấu chỉ có hai nhân vật, một người mặt hoa vai võ tướng, một người phụ nữ. Người phụ nữ đó đã dùng bảo kiếm ! lời hát hình như là ‘Bá Vương Biệt Cơ’!”

Nói đến đây, cô ta ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Tôi nghiêm mặt: “Nghĩ ra mau nói đi!”

Sở Du e thẹn nói: “Người thanh niên đó có lẽ cũng là một người mê hí kịch, xem kịch đến mức nhập tâm luôn, lúc ‘ấy’ với tôi cứ gọi tôi là Ngu Cơ!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương