Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/70C5h2LAV5

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

“Còn tôi, ánh hào quang của anh quá mạnh mẽ, kể trốn đi đâu, tôi đều ẩn mình bóng của anh .”

“Không ai Phó Gia Minh là ai.”

“Ồ. Bây giờ có người rồi, hắn là một gã đàn ông khắc vợ, kỳ người phụ nữ nào dính hắn đều sẽ c.h.ế.t.”

Bàn to lớn của hắn nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tôi: “ , cô yên tâm đi, vườn sửa xong rồi, tôi sẽ rời đi.”

“Bởi vì tôi thời gian sum họp là ngắn ngủi, mới dùng hết sức mình để yêu, để cảm nhận.”

Nói đến đây, tôi không nhịn được bật cười: “Tôi lớn từng , chưa từng có ai thử bước trái tim tôi, ngay mẹ tôi, bà ấy cũng nghĩ đó là lẽ đương nhiên, rằng việc tôi phải làm bóng của cô chủ là hợp tình hợp lý.”

“Không ai xem tôi là một người độc lập, tôi chỉ là một người hầu tài giỏi, vinh quang của tôi đều được ghi tên của chủ nhân, vì vậy, bà chủ mới có thể phô trương rầm rộ nói với người, xem kìa, bé bảo mẫu nhà tôi tài giỏi bao.”

“Bởi vì bà ấy rất rõ, người tài giỏi định sẵn sẽ làm trâu làm ngựa gái cưng của bà ấy đời.”

Nước mắt ngờ thấm ướt gương mặt tôi, cậu cảnh sát đối diện cũng khẽ thở dài: “Phó Gia Minh đúng là có vài phần bản lĩnh, hắn điều tra quá trình trưởng thành của hai cô rõ như lòng bàn , tìm điểm yếu của hai cô một cách chính xác, đó lần lượt phá vỡ.”

Tôi hỏi vặn : “ đâu bản thân hắn vốn dĩ tốt đẹp như vậy thì sao?”

“Không ai có thể chống được sự cám dỗ của 『một người tốt』, càng không ai phép một 『tri kỷ』 lướt qua đời mình.”

“Tôi ngày càng thích nói với hắn, nói trên trời đất, ngắm sao ngắm trăng, nói về cô chủ, nói về tôi, cũng nói về hắn.”

Tôi bổ sung: “Nói với hắn là một sự hưởng thụ, cảm giác như hồn cũng được gột rửa vậy.”

Cậu cảnh sát hỏi: “Thế là, cô cô Nùng trở thành tình địch? Quan hệ của hai người dần dần rạn nứt?”

15

Tôi gật đầu.

Thật , ban đầu chúng tôi chỉ là bạn bè.

Tôi chỉ là không còn phản cảm với việc Phó Gia Minh qua với cô chủ nữa, cũng không còn can dự tình cảm của cô ấy.

Tôi nhìn hái hoa bắt bướm giữa muôn vàn đóa hoa, nhìn đuổi bắt nô đùa bóng cây đại thụ, nghe tiếng cười của vang vọng khắp ngóc ngách trong biệt thự.

Cô chủ rất vui vẻ.

Bao nhiêu năm qua, tôi chưa từng thấy cô ấy thả lỏng như vậy.

bao nhiêu lần, tôi tận mắt chứng kiến sự lật mặt của cô ấy.

Trước mặt người ngoài thì ngụy trang thành một nữ vương đao thương nhập, trăm độc xâm, khi đóng cửa phòng thì lập tức biến thành cô bé khao khát có người bảo vệ dựa dẫm.

kể trong cuộc họp công ty có giương nanh múa vuốt, nổi trận lôi đình thế nào, bước văn phòng, gương mặt tinh xảo đó luôn sụp đổ, đó dùng cách uống trà uống nước để che giấu nỗi sợ hãi trong lòng.

những nơi tiệc tùng, cô ấy cười rạng rỡ như hoa, xử lý tình huống đột ngột phát sinh đâu đó, vừa quay lưng đi là sẽ lập tức gỡ bỏ bộ mặt xinh đẹp giả tạo kia.

cô ấy đem thể xác tinh thần của mình trao Phó Gia Minh.

Cô ấy bắt đầu cảm thấy kỳ lạ, hỏi tôi: “Thu Hồng, sao mày không nói xấu Phó Gia Minh nữa?”

“Anh Phó quả thật là người có tài hoa, cô chủ thích là được rồi, tôi không có gì để nói .”

Cô chủ bắt đầu nghi ngờ, Phó Gia Minh khéo léo che đậy: “Cô ấy chỉ lo anh sẽ làm tổn thương em, anh nói với cô ấy mình sẽ không làm vậy, cô ấy tự nhiên sẽ không nhắm anh nữa.”

Hắn nói đùa: “Giai Lạc, ai ai cũng nói anh khắc vợ, em không sợ à?”

Cô chủ ngắm nghía gương mặt điển trai khiến phụ nữ mê mẩn của hắn : “Tôi có nói muốn kết hôn với anh à? Dù anh có khắc vợ thì liên quan gì đến tôi?”

“Tôi anh tiền, anh giúp tôi làm việc, sửa sang vườn là vậy, khác cũng vậy.”

Cô ấy giơ , giống như một quân chủ lạnh lùng, ngón trắng nõn thon dài miết theo đường nét gương mặt của Phó Gia Minh, đó tàn nhẫn tát hắn một , không chút lưu tình sỉ nhục: “Anh là thá gì dám nói những lời trước mặt tôi?”

“Nhớ kỹ, tôi vui, thứ đều tốt, tôi không vui, chỗ tôi, anh ngay một ch.ó cũng không bằng.”

Cô chủ rất không có cảm giác an toàn, cô ấy chưa từng cay nghiệt như vậy.

thứ Phó Gia Minh tốn công tốn sức làm đều đổ sông đổ bể.

Giây phút đó, tôi không mình đau lòng, hay thấy nhẹ nhõm.

Phó Gia Minh đứng sững đó, không dám nói gì.

Ngay đó, ánh mắt cô chủ rơi người tôi, cô ấy hỏi: “Sao? Tao đ.á.n.h bạn trai tao, mày đau lòng à?”

Trong phút chốc, tôi cảm thấy tim mình như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Tôi đờ đẫn đứng đó, như một cừu non chờ bị làm thịt.

Ánh mắt tôi nhìn cô chủ một , rồi rất theo thói quen cụp xuống.

Cô chủ lạnh lùng lệnh: “Đến trước mẹ mày quỳ đi, lúc nào nghĩ thông suốt nói với tao thế nào thì hẵng đứng lên.”

16

của mẹ tôi được đặt góc bên trái của ông bà chủ.

Bà ấy làm bảo mẫu nhà Nùng đời, sớm không còn nhà riêng của mình nữa.

gái của bà cũng bị trói buộc trong căn nhà , vì vậy, của bà có thể được đặt đây chính là ân huệ của chủ nhân.

Tuy nhìn kích thước cũng cảm thấy bà là người hầu của chủ nhân, bà cũng giống như chủ nhân, được hưởng sự cúng bái tưởng nhớ của người sống.

Tôi cô chủ từng vô số lần quỳ đây, báo cáo quá trình trưởng thành của chúng tôi nghe.

Tùy chỉnh
Danh sách chương