Tôi nắm cơ hội, chớp đúng thời điểm đưa tin.
Fan bàn tán về khác biệt tôi, lần này khen chứ không chửi.
Tôi tận hưởng giác bị chú ý theo .
Tôi không sợ mắt soi mói, tôi tôi kiểm soát cuộc chơi.
Trong mắt một số người, tôi đã trở “ngôi sao sáng mới” ngành.
tôi không tâm hào quang, chỉ tâm giá trị tạo .
Tôi được tự do, không trói buộc bởi bất kỳ ai, kể cả anh.
án điện ảnh , tôi quản lý từng chi tiết nhỏ nhất.
Tôi thỏa mãn từng quyết định đều mang lại kết quả tích cực.
Tôi im lặng trước những lời đàm tiếu, chứng minh tất cả.
Tôi nhìn ekip, giác tự hào tràn ngập: tất cả chúng tôi đều chiến thắng cùng nhau.
ghi tài năng thực tôi.
Lần tiên, tôi không “bóng mờ” ai, mà người viết nên câu chuyện .
Tôi một nhẹ nhõm kỳ lạ, như vừa thoát khỏi xiềng xích quá khứ.
tìm khai thác tôi, tôi có liên đến anh không.
Tôi cười thầm, họ không quyền lực như trước.
Tôi trả lời một tinh tế, vừa khéo léo vừa đầy tự tin.
Tôi dùng mạng xã hội như cụ, thay vì bãi mìn.
Fan yêu mến tôi, không phải vì “yếu đuối” mà vì năng lực.
Tôi vui thật về quá khứ dần được hé lộ, tôi không vội vàng phô bày.
Tôi sát anh từ xa, khó chịu danh tiếng tôi tăng lên.
Tôi anh vẫn chưa hiểu giá trị tôi.
Tôi tạo những án cộng tác, khéo léo, anh tôi không cần anh.
Tôi tận dụng đèn bảo vệ hình ảnh và thương hiệu.
Mỗi bài báo tôi xuất hiện đều tinh tế, không lại sơ hở.
Fan thật: cô gái nhỏ kia lợi dụng anh nổi tiếng.
Tôi thỏa mãn, vẫn giữ khoảng .
Tôi không dùng sức mạnh trả thù, chỉ chứng minh giá trị.
Tôi cân bằng giữa quyền lực và nhân , không “ác nữ” thật .
Mọi án tôi làm đều đạt , buộc phải .
Tôi dần trở hình mẫu, không phải chiều lòng ai, mà cho chính .
Tôi rằng sức mạnh thực tự do chọn lựa.
Tôi từng sợ đèn chiếu vào, giờ tôi chủ động bước .
Tôi nắm xu hướng, tạo ảnh hưởng không bị chi phối.
Anh chú ý tôi nhiều hơn, mắt lúng túng tôi trưởng .
Tôi sát, anh đang đấu tranh giữa lý trí và xúc.
Tôi mỉm cười thầm, không hề anh vẫn xúc.
Anh hỏi thăm về các án tôi quản lý, tôi trả lời một bình thản.
Tôi anh , tôi mới người thực đứng sau anh.
thất vọng hiện lên trên khuôn mặt anh, giờ đã quá muộn.
Tôi không trách anh, chỉ , tình yêu không thể ép buộc.