Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Số tôi rất khổ.

tôi là một tên nghiện cờ bạc. Nhưng luôn cho mình là thần bài. Sở dĩ mười đánh chín thua, là bởi cho rằng tôi mang vận xui. Thế nên mỗi thua sạch , trút giận vợ bằng nắm đấm.

Nhưng một năm trước, bỗng thay đổi hoàn toàn.

chỉ bỏ cờ bạc, cai luôn cả thuốc, rượu thói trăng hoa. Mỗi , đều mang cho một cọc mặt dày cộp. Thậm chí tặng tôi vòng Cartier túi xách Hermès. bảo là secondhand thôi, nhưng đảm bảo thật.

tôi cứ ngỡ bị ai đó đoạt xác. sung sướng như người nô lệ vừa được giải phóng. ôm chiếc vòng túi xách tôi, hít một hơi thật sâu khoan khoái như thể đang phê thuốc. vì phấn khích quá độ, cơn khó thở ngất lịm đi.

Lúc tỉnh , cũng biến thành một người khác.

Ánh mắt vốn trong veo ngây ngô ngày nào giờ trở nên sâu lường được. Câu đầu tiên với tôi là:

“Này cô gái, cô đưa dì một trăm tệ, dì giúp cô order Labubu auth tuồn từ nước ngoài với giá 0 đồng. Người Trung Quốc người Trung Quốc đâu.”

Tôi chưa kịp đáp lời, người chị gái “trà xanh” với chất giọng dẹo dẹo thường ngày tôi bỗng cất giọng oang oang như chuông vỡ: “Tôi một cái. Nếu dám tôi, tôi sẽ giết . Đừng tin, tôi án đấy.”

Chị ta vừa vừa xoay xoay dao phay trên , khiến tôi thấy lạnh sống lưng.

Bỗng nhiên, anh trai tôi áp sát vào người tôi, lộ một gói bột màu hồng trong áo thầm:

xịn nguyên chất, bao phê tới nóc. gái muốn thử ?”

Tôi ngơ ngác, tôi bàng hoàng, tôi suy sụp.

“Anh, phải anh định bán đi lấy cưới vợ sao? Sao giờ dấn thân vào đường tội lỗi này?”

Anh gãi gãi mũi.

“Xin lỗi, bệnh nghề nghiệp tái phát. Ý anh là, muốn cỏ bạc hà cho mèo ?”

Cả loạn thành một nồi cháo .

Thôi tôi cứ húp tạm cho nóng vậy.

2

Tối hôm đó, cả quây quần bên nhau mở một buổi “thú tội”.

tôi : “ là một tên trộm. Nửa đêm khoắng đồ xong trên đường bị rơi xuống cống, tỉnh dậy ở đây.”

Chị tôi : “Chị là sát nhân. Vì cơm tù ngon quá, chị ăn nhanh nên nghẹn chết xuyên qua đây.”

Anh tôi : “Anh bán bột trắng. Lúc giao dịch, thằng khách định quỵt nên nó cho anh một phát súng, thế là anh tới đây.”

tôi tiếng: “ là nữ cường nhân bán online cuối cùng Indonesia—”

, anh, chị tôi đồng thanh gầm : “ THẬT!”

tôi lí nhí mân mê ngón : “ là một kẻ đảo. Lúc đang ôm búp bê giả ở KFC ăn xin bị người ta đấm cho một phát, tỉnh dậy ở đây .”

Hay cho một toàn người ác.

Tôi bật khóc.

Cấu hình gia đình ban đầu tôi gồm một mê cờ bạc, một bệnh tật, một chị trà xanh một anh khốn nạn.

Bây giờ, tất cả được nâng cấp phiên bản 2.0.

Số tôi xem ra khổ hơn nữa.

Tôi run rẩy : “ mình nhiều đâu ạ. ba trăm tệ kiếm được nhờ lắc trà sữa đây, đưa hết cho mọi người. Chỉ xin mọi người tha cho một mạng.”

Bốn người họ sững sờ.

Chị tôi tiếng trước: “ linh tinh gì đấy, bọn chị là đến cứu cơ mà. là nữ chính truyện ngược, sau này khổ lắm. Bị đá, bị đánh, bị vu oan, bị cưỡng hiếp. bị sảy thai, bị giam cầm, bị cắt cổ , bị nhảy biển. Người ta sinh ra hưởng phúc, cớ sao sinh ra chịu tội?”

Chị gác chân bàn trà : “Việc chém người chị kinh nghiệm. Chị đi chém thằng nam chính cho , một là xong hết!”

tôi nghiêm mặt: “ ổn. Cứ đột nhập vào khoắng sạch thằng đó, cho nó nghèo đến chết. Cướp người giàu chia cho người nghèo là nghề .”

tôi tỏ vẻ đồng tình: “ nó phụ trách khoắng tài sản hiện vật, sẽ trong thẻ hắn. hơn một nghìn kịch bản đảo, kiểu gì cũng một cái hợp với nó.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương