Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
thở phào nhẹ nhõm.
Kết quả, lúc tôi đang tắm, chị gái vào đánh răng.
Chị liếc cái liền thấy những vết đỏ chi chít trên tôi.
Chị bùng nổ ngay tại chỗ, hét chạy ngoài.
“Báo cấp ! Báo cấp ! Thằng trời đánh đã ăn sạch bé aaaaa—”
Hai mươi phút .
ngồi quây quần bên giường tôi, bốn khuôn mặt hiện rõ vẻ “hận sắt không thành thép”.
Tôi cúi đầu, chuẩn bị nhận lỗi.
tôi giơ tay .
Tôi theo phản xạ né .
Thế nhưng, giây tiếp theo, lòng bàn tay nhẹ nhàng đặt đỉnh đầu tôi, xoa xoa.
“Là do bọn không bảo vệ tốt. Đáng lẽ tối qua nên đón .”
Mẹ tôi cũng thở dài, hỏi tôi: “ lưng có chỗ nào khó chịu không?”
tôi nghiêm túc nói: “Tối qua chắn bị đồng nghiệp gài bẫy , giúp điều tra rõ.”
Chị tôi xách dao phay ngoài: “Chị chém thằng .”
Bị tôi túm cổ lôi lại.
Vốn dĩ tôi còn tự ủi mình rằng gặp chút xui xẻo cũng không sao.
Nhưng giờ phút , tôi bỗng dưng nhòe .
Hóa , cảm giác có chống lưng là như thế .
Tôi khẽ sụt sịt mũi: “ không bất cẩn nữa đâu. Gần đây không ngoài.”
Chị tôi dạng hai chân, làm điệu bộ suy tư: “Trốn được mùng , không trốn được ngày rằm. Với cái nết thằng kia, có trốn xuống lòng đất nó cũng đào được. Hay là dứt khoát thế , chủ nhập cuộc, gặp chiêu phá chiêu, nó sợ đến mức không bao giờ dám vào nữa!”
nhất trí tán thành.
Ngay lập tức, nhóm chat được lập .
Tên nhóm là “Đại Đao Chém Thẳng Vào Háng ”.
Giây tiếp theo.
Tiếng chuông cửa vang .
tôi bị đám mặc đồ đen bao vây.
4
dẫn đầu tự xưng là quản gia Lệ Tước.
“Cô Ôn Hòa, Lệ tổng tôi bị mất ngủ kinh niên, nhưng khi ở cùng cô lại có thể ngủ ngon đêm. Vì vậy, tôi muốn mời cô làm chuyên viên ngủ cùng Lệ tổng.”
Phía cánh cửa, tôi đã trợn trắng dã tận trời.
Tôi hỏi ông : “Nếu tôi không đồng ý thì sao?”
Quản gia chỉ cười mà không nói, liếc nhìn đám áo đen phía .
Ý tứ rất rõ ràng, hoặc là tôi chủ cùng, hoặc là bị bị mang .
Chị tôi nghiến răng thì thầm: “Để chị chém chết hết bọn .”
Tôi đưa mọi ánh trấn .
Đã có kế hoạch , thì cứ thế mà thực hiện.
Trên xe, tôi không ngừng báo cáo tình hình trong nhóm.
[Chiếc Rolls-Royce không tệ, trai chắn thích.]
[Trang viên khá lớn, để trồng hoa là vừa đẹp.]
[Bánh trà rất ngon, mẹ chắn thích ăn.]
[Mấy chiếc váy siêu đắt siêu đẹp, nhét mấy cái vào túi , để chị gái mặc.]
Không có ai trả lời.
Hai mươi phút , tôi lại nhìn điện thoại.
Vẫn không có hồi âm.
Tôi tự ủi mình, mọi đều đang bận.
Nhưng trong lòng không khỏi có chút bất và mất mát.
Tôi bị nhóm chuyên viên tạo mẫu kéo thay quần áo, làm tóc. Xong xuôi thì trời đã về khuya.