Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7pkKv9dhwI

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

chương 1

Hôm nay tôi đến nhà bạn trai ăn cơm, mẹ anh dúi cho tôi một cái bao .

ấy nắm tay tôi, nhỏ giọng nói: “Cô tặng cho cháu 600 tệ, coi chút quà gặp .”

Tôi cất bao đi rồi cảm ơn cô rối rít.

Vậy mà tôi về nhà, bạn trai nhắn tin cho tôi…

“Mẹ anh đưa bao nhiêu tiền?”

Tôi mở bao kiểm tra.

“600 ạ.”

Bạn trai có vẻ không hài lòng nói: “Nói bậy, mẹ anh đưa 1000, muốn xem có thành thật không thôi.”

Tôi chợt hiểu , nhà bạn trai bắt đầu kiểm tra sự ngoan ngoãn của tôi rồi.

tránh tranh chấp, tôi quay video lúc mở bao rồi.

Tôi gửi video cho bạn trai anh rõ ràng mọi chuyện.

“Trong bao thật sự có 600 thôi.”

Bạn trai xem xong video, gọi điện thoại tới: “Mẹ anh nói ấy thật sự đưa 1000 tệ, đây thế nào?”

Tôi cố gắng kìm nén cơn bực muốn cúp máy, sức giải thích với anh: “Lúc mở bao , với mẹ đều ở đó, thật sự có 600 thôi. Mình yêu nhau bao nhiêu năm, chẳng lẽ đi lừa anh 400 tệ?”

Giọng bạn trai dịu , nhưng vẫn cố chấp giữ ý kiến của mình: “Mẹ anh không có lý do nói dối cả.”

Tôi bực bội gãi đầu, kiên quyết đáp : “Nếu anh không tin , đám cưới hai ngày nữa không cần làm nữa.”

Không đợi anh trả lời, tôi trực tiếp cúp máy.

Cơn trong lòng cứ mãi không nguôi ngoai .

Tôi cắn một miếng táo, bật tivi lên cho khuây khỏa.

Không lâu , mẹ bạn trai gọi điện tới, giọng nói của ấy có chút vội vàng và nịnh nọt: “Con xem cái trí nhớ của cô , già rồi lú lẫn, rõ ràng nhét cho con 1000 tệ, kết quả lấy có 600. Chuyện lỗi tại cô, con đừng bụng.”

Tôi tắt tivi, thở dài một hơi nói: “ gái, chuyện rõ ràng tốt rồi, tránh nói con ham hố 400 tệ của nhà .”

Mẹ bạn trai thấy thái độ của tôi dịu , vội vàng nói: “Dù sao lỗi của chúng , khiến con buồn lòng rồi. Thế nhé, ngày mai mời con đến đây một chuyến, chúng cùng nhau ăn bữa cơm.”

Đối phương thành khẩn vậy, tôi không tiện nói thêm, đành đồng ý: “Vâng ạ, gái, có cần con mang đến không ạ?”

Mẹ bạn trai cười lớn, giọng điệu lập phấn khởi hẳn: “Không cần! Con cứ đến rồi!”

Tôi thở phào nhẹ nhõm, chào tạm biệt cúp máy.

Bạn trai gửi tin nhắn xin lỗi, làm nũng đủ kiểu xin mình tha thứ.

không phải chuyện to tát, tôi nghĩ một chút rồi cho qua.

Ngày hôm , bạn trai đến đón tôi đi ăn tối.

Mặc dù mẹ bạn trai hết lời từ chối, tôi vẫn xách một ít hoa quả đến nhà.

Vừa bước vào nhà, thấy có thêm lớn tuổi, tôi đành ngoan ngoãn chào hỏi mọi .

giới thiệu họ hàng xong, mẹ bạn trai vỗ tay rồi nói với tôi: “Tiểu Vân , hôm nay gái đều có , con trổ tài nướng cho mọi xem nào.”

Tôi không nhịn trừng mắt.

Rõ ràng nói mời tôi đến ăn cơm, vậy mà bảo tôi chuẩn bị cơm nước chiêu đãi khách khứa.

Bạn trai nhận vẻ khác lạ của tôi, liền lên tiếng: “Mẹ, Tiểu Vân ít ăn lắm, cô ấy không làm nhiều món đâu.”

Mẹ bạn trai khẽ cười một tiếng, cố tình nói trước gái: “Nếu tôi có con gái, nhất định phải dạy nó ăn, nếu không đến nhà khác xấu hổ lắm.”

đang ám bố mẹ tôi không biết dạy con đấy!

Tôi khịt mũi một cái, tiếp lời : “Ở nhà con ăn theo cách riêng của con, đến nhà gái, con có thể ở nhà mình không ạ?”

Gương mẹ bạn trai lập rạng rỡ hẳn lên: “Đương nhiên rồi, con cứ coi đây nhà mình.”

Tôi đứng dậy, đi về phía nhà bếp: “Vậy con sẽ làm theo thực đơn của riêng mình.”

Một đám nhìn chằm chằm vào bàn đầy mì ăn liền.

Sắc gái lúc xanh lúc trắng.

Mẹ bạn trai tuy giận nhưng cố gắng kìm nén nói: “Đây thực đơn của con sao?”

Tôi nhếch mép, giới thiệu từng món một: “Mì cải chua thịt bò, mì bản cay, mì ramen xương heo, mì trộn thịt bò hầm. Thực đơn phong phú vậy! gái thích ăn cứ ăn.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương