Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nửa tháng sau, Trì Ngạn trở về. Hắn gửi tôi nhiều tin nhắn, thúc giục tôi ra sân bay hắn.
Tôi kiên nhẫn trả lời: “Tôi không có xe, sao cậu được?”
“Thì gọi taxi đến thôi, tôi mang quà cậu.” Hắn vẫn không có vẻ gì bận tâm.
Tôi cảm thấy thật chán: “Trì Ngạn, tôi không cậu. Đừng có chuyện gì cũng tìm tôi.”
Lần , hắn gửi tin nhắn thoại, giọng đầy sự chế nhạo: “Đã bao nhiêu ngày cậu giận à? Có tôi lại dỗ cậu không?”
Trì mang hai ly trà sữa bạc hà hạt phỉ qua đám đông trong trung tâm thương mại, nghe thấy tiếng em mình.
“Cậu muốn dỗ ai vậy?” Trì đưa trà sữa tôi, buồn bã mở ống hút, “Tôi xếp hàng bao lâu có được mấy ly đấy?”
Sau nửa tháng sống cùng nhau, tôi nhận ra Trì ngoài vẻ ngoài hiền lành thì bên trong lại rất kiềm chế. Rõ ràng đang ghen.
Tôi nhắn lại Trì Ngạn: “Tôi đã có yêu .”
Trì nhận được cuộc gọi từ giáo viên trường, báo có việc gấp. Anh l.à.m t.ì.n.h nguyện viên chương trình tuyển sinh Đại học A trong mùa hè . Anh muốn đưa tôi về sớm, tôi sợ mất thời gian anh nên giả vờ vòng qua cửa hàng sách.
“Thì em cứ dạo , tối đa hai tiếng, tôi sẽ đến em. Điện thoại có sạc đủ không?”
Anh thực sự coi tôi như đứa trẻ.
Trì tôi mượn pin dự phòng yên tâm vào thang máy.
Không ngờ, chưa đầy mười phút, tôi lại thấy anh lại.
“Sao anh đã trở lại ?” Tôi chạy tới, nắm lấy anh.
Anh rút lại, biểu cảm đầy khinh bỉ: “Lâu lắm , yêu cậu tôi à?”
Ôi, đây Trì Ngạn.
Tôi lùi lại hai bước, nghĩ thầm rằng mình đã vui quá nên quên mất tồn tại.
Trì Ngạn đẩy hộp quà có nơ vào tôi. Anh nói không vui vẻ: “Quà cậu.”
“Tôi không thích bánh kem.”
Tôi đang định trả lại thì Trì Ngạn bóp lấy má tôi, nhéo nhéo: “Ngốc quá, đây không bánh kem, nến thơm tôi.” Hắn cười nhạt, “ tôi đấy.”
qua đường nhìn chúng tôi liên tục.
Tôi bị đau má, giận đẩy Trì Ngạn ra, ném lại món quà vào hắn : “ cái gì tôi cũng không thích! Đừng có động động chân nữa, tôi , sắp lại tôi .”
Trì Ngạn ôm quà, vẻ mặt lại trở nên lạnh lùng: “Lâu Tiểu Tiểu, cậu đủ đó? Cậu quen bao nhiêu đứa con ở trường lại có ?”
…
Tôi học ở trường ba năm, ngoài Trì Ngạn, gần như không có bè nào khác. Chúng tôi sự kết hợp giữa chàng được yêu thích nhất và cô gái ít được chú ý nhất. Không hiểu sao, dù vào học, có con viết thư tình tôi, sau đó thì họ biến mất hết.
“Vẫn sẽ có thích tôi, cậu không lo.” Tôi bỏ .
Trì Ngạn bám riết theo sau: “Lâu Tiểu Tiểu, điện thoại tôi hết pin .”
Hắn không hỏi mượn tôi, trực tiếp lấy pin dự phòng tôi. Tôi định giành lại, nhưng hắn đưa lên cao, miệng nở nụ cười, nhìn tôi từ trên cao nhìn xuống.
“Cậu ghen với Chu An Nghiên à?” Hắn đột ngột cúi đầu, gần sát mặt tôi hơn, “Nhất định cùng tôi yêu đương sao?”
Tôi suýt nữa đụng mũi hắn, hoảng sợ lùi lại: “Ai cậu chứ? Tôi không pin dự phòng nữa.”
Thật không hiểu nổi hắn .
Trì Ngạn buông , đặt lên vai tôi, tôi sang bên: “Anh , thật tình cờ.”
Trì đứng không xa, cười cách hời hợt.
Tôi cố gắng kéo về, không đứng đắn Trì Ngạn rời khỏi vai tôi.
Tôi đứng cách xa Trì Ngạn chút.
Trì ánh mắt bình thản: “Thật không may, tôi đến gái tôi.”
Tim tôi đập nhanh hơn ngay . Tai tôi cũng nóng lên, tôi dùng vỗ vỗ.