Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Tôi ngồi xổm xuống, đưa định vuốt ve con mèo. Ngón tôi vô tình chạm vào bàn cậu ấy vừa rụt . khẽ cau mày, đôi sâu thẳm xinh đẹp lộ vài phần bất mãn.

Tôi ngẩng cậu ấy, cong .

“Tôi tìm cô ấy vì tôi muốn theo đuổi cậu.”

càng trở nên lạnh lùng hơn. Cậu thông minh, ngay lập tức đã hiểu những mưu mẹo vòng vo trong đó.

“Xin lỗi, tôi càng thời gian để chơi đùa cùng các .”

3

Mặc dù cậu tin, nhưng tôi thật sự hề đùa giỡn.

Kể từ đó, mỗi ngẩng lên, cậu đều thể thấy khuôn mặt tươi tôi.

câu, ai nỡ đánh mặt tươi .

sự kiên nhẫn cậu ấy sắp cạn, tôi bắt giai đoạn thứ : ăn vạ.

lần nữa ép buộc cuộc gặp gỡ “tình cờ”, tôi giả vờ con mèo béo làm vấp ngã, kêu “á” tiếng rồi ngã về phía cậu ấy.

theo phản xạ né sang bên.

Tôi trơ mình ngã vào bụi cỏ, khuỷu trầy da.

Bốn nhau, tôi bĩu .

“Cậu đỡ tôi?”

: “…”

Từ nhỏ tôi đã nhạy cảm với cơn đau, thế nên nước cứ thế tuôn thật.

Hàng mi dài cậu ấy khẽ rung động, trên mặt thoáng qua nét bối rối.

lẽ sợ khác nghĩ rằng mình bắt nạt tôi, mím đỡ tôi dậy.

“Đừng khóc nữa, tôi đưa cậu đến phòng y tế.”

“Cậu cõng tôi đi.”

“…Kiều Thư.”

Tôi ấm ức : “ tôi thương rồi.”

thấy gối tôi sưng đỏ mảng, thêm lời nào, quay lưng , nửa ngồi xổm xuống.

Tôi lập tức tươi rạng rỡ, ôm lấy cổ cậu ấy, nhỏ giọng khen ngợi:

“Bạn học , cậu đúng tốt.”

Hơi thở tôi nhẹ nhàng phả vào vành tai cậu ấy, khựng nhịp.

“Im đi.”

Chắc tôi chọc tức, giọng cậu ấy chút khàn đi, tai đỏ ửng lên.

4

Việc gọi tên tôi giống như việc tôi từng bước tiến gần cậu ấy.

Cậu ấy tin.

Nhưng Thẩm Tịnh với tôi rằng, trước nay bao giờ xem bảng xếp hạng như cậu ấy lần tiên dừng .

Ánh cậu ấy lướt từ trên xuống dưới, rồi dừng lâu ở chữ “Kiều Thư”, khóe cong lên đường cong mà chính cậu ấy nhận .

Tôi vui quá, chuyển cho cô ấy khoản tiền.

Thẩm Tịnh luôn miệng tôi quá tuyệt vời, quyết định đau lòng cắt ái, nhường cơ hội dẫn chương trình lễ kỷ niệm thành lập trường cùng trong năm nay cho tôi.

và Thẩm Tịnh thành tích xuất sắc, ngoại hình nổi bật, còn hàng xóm, tiện cho việc luyện tập, nên các sự kiện lớn trường thường để họ dẫn chương trình.

thấy tôi ở nhà Thẩm Tịnh, cậu ấy hiếm ngẩn lúc.

“Sao cậu?”

Tôi cố tình tỏ giận dỗi: “Cậu muốn gặp tôi à? Vậy tôi đi đây.”

Giây tiếp theo, tôi trượt cái, chữ “á á” còn chưa kịp thốt khỏi miệng thì đã được cậu ấy ôm chặt lấy eo.

Tùy chỉnh
Danh sách chương