Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Tietiết biểu cảm bất lực: “Rốt cuộc cậu còn định ngã trên đất bằng bao nhiêu nữa?”

Việc ngã vào lòng cậu ấy trở thành bản năng của .

Có lẽ chính cậu ấy nhận , từ sự cứng đờ ban đầu đến sự thành thục hiện tại, cậu ấy quen những tiếp xúc của tôi.

ló đầu , tủm tỉm giải thích rõ ngọn ngành.

im lặng một lúc lâu: “Cậu đưa tiền cho ấy à?”

Tôi có kinh ngạc: “Sao cậu biết?”

“Cậu nói xem?”

Cậu ấy có cạn lời: “Chẳng phải tham gia dẫn chương trình sẽ có tiền trợ cấp sao, cậu nghĩ ấy vì cái ?”

Tôi lườm cậu ấy một cái đầy chua chát: “Xem cậu hiểu rõ ấy thật đấy.”

Vừa quay , kéo tôi lại, nhét vào lòng bàn tay tôi một thanh sô la.

Là nhãn hiệu tôi thích ăn nhất.

Giống như đang dỗ dành tôi vậy.

Tôi cong môi , tâm trạng lập tức tốt lên.

sửa xong kịch bản dẫn chương trình, của nhiệt tình, nhất quyết giữ tôi ở lại ăn .

hiếm tỏ bối rối.

ơi, trong nhà nấu đợi sẵn rồi, để cậu ấy về ạ.”

Tôi có vui: “Sao lại đuổi tôi , tôi nói bố mẹ là ăn ở nhà bạn rồi.”

rất vui vẻ: “Đúng vậy mà, bạn tốt đầu đến nhà, sao lại để cháu về ăn một mình được chứ.”

“Đúng vậy, đúng vậy.” Tôi hì hì phụ giúp dọn bàn ăn.

nhìn bóng lưng của tôi, ngẩn một lúc lâu.

Bữa đó diễn trong khí vô hòa thuận, vui vẻ. rất quý tôi, cứ gắp thức ăn vào bát tôi chất thành một ngọn núi nhỏ.

Lúc tiễn tôi xuống lầu vẫn còn có ngại ngùng.

“Chắc cậu ăn quen đâu nhỉ.”

“Ngon lắm, tôi thích ăn, lại đến ăn nữa.”

Đối diện ánh mắt ngỡ ngàng của ấy, tôi nói: “Tôi thật lòng muốn làm bạn cậu.”

“Bố tôi hồi trẻ rất nghèo, nhưng thì sao chứ, chẳng phải mình trở thành ông chủ lớn rồi sao.”

“Mắt nhìn của tôi chuẩn lắm, tin tôi , cậu và bố tôi là một loại , này chắc chắn sẽ có tương lai xán lạn.”

Trước lên xe, tôi như nhớ điều đó, quay đầu lại.

“Nếu Tống có gây khó dễ cho cậu, cứ nói tôi.”

dụi dụi khóe mắt hoe đỏ, mỉm .

“Được.”

5

Tống nhìn thấy tôi và nhau xuất hiện trên sân khấu dẫn chương trình, cậu cuối nhận có điều đó ổn.

Tại sao dạo này tôi ít lượn lờ trước mặt cậu thế?

Thời gian qua tôi bận rộn cái ?

Tại sao thái độ của tôi ngày càng qua loa, hời hợt?

Ngay tại khoảnh khắc này, tất cả đều có câu trả lời.

Suốt cả buổi lễ, ánh mắt sắc bén đó gần như muốn thiêu cháy tôi.

sự kiện kết thúc, tôi vừa định tẩy trang thì bị Tống kéo vào một góc.

“Kiều Thư, cậu và có quan hệ ?”

Cơn tức của tôi bùng lên, vừa định mắng cậu thì lại phải kìm lại.

Gia đình Tống dự định sẽ cho cậu du học kỳ thi trung học.

Tùy chỉnh
Danh sách chương