Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phần 1: Hợp tác ăn ý

Anh chàng xem mắt nghiêm túc : “ còn là xử nữ không?”

Tôi ngước mắt, giọng lãnh đạm: “ còn anh?”

Anh ta ra chiều nghiêm trang đáp: “Chắc là… tính là còn đi.”

“?”

Tôi khẽ nhướn , nhấp một ngụm trà, chậm rãi : “ anh là… trước thì còn, sau thì không ?”

sau lưng bỗng vang lên một tiếng khẽ, trầm thấp, như như không.

Tôi quay đầu theo bản năng, vừa vặn bắt gặp ánh mắt người kia.

Khẽ nhướng .

trùng hợp, tôi quen anh ta.

, người mà tuần trước tôi vừa qua đêm cùng.

1.

còn là xử nữ không?”

Tôi ngược : “Anh còn là xử nam ?”

Anh ta ra vẻ đoan chính: “… tạm tính là .”

“?”

Tôi cẩn thận nghiền ngẫm, tò mò : “Trước thì , sau thì mất hả?”

Đối phương sững người hai giây, chợt hiểu ra, lập đỏ tía tai.

“Cô gái ! Đừng đùa kiểu đó không?!”

Tôi thản nhiên chống cằm, anh ta như đang thưởng thức một vở hài kịch: “Anh đùa trước đấy chứ?”

“Còn là xử nam đấy ?”

Chưa tới hai phút sau, anh ta giận bỏ đi.

Điện thoại tôi lập gọi đến.

“Diệp Thời Ninh! Con muốn chọc c.h.ế.t hả?!”

Tôi nhíu , đưa điện thoại ra xa một chút, tránh bị điếc sớm.

, sau đừng giới thiệu mấy loại yêu ma quỷ quái như nữa.”

“Dì Trương bảo, lần điều kiện tốt mà.”

“Con thấy mắt dì Trương nên đi khám thì đúng hơn.”

ra thấy ổn…”

thì nên khám luôn đi.” Tôi xong liền cúp máy.

Thén kìu cả đã đọc truyện từ dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận tbao triện mới nhe :333

Ngay lúc đó, sau truyền đến một tiếng trầm khẽ. Tôi quay đầu , ánh mắt va vào một gương đỗi quen thuộc.

Người đàn ông khoảng ba mươi, vest chỉnh tề, khí chất nho nhã. Mũi cao, đeo kính viền vàng, vẻ ngoài đúng chuẩn tinh anh giới .

Là anh.

Thanh Thừa.

Người mà tôi vừa “trót dại” tuần trước.

2.

Tối đó tôi hơi say, nhưng vẫn còn đủ tỉnh táo.

Một tên tóc vàng định kéo tôi đi. Tôi đẩy hắn ra, bước tới bàn bên cạnh. một người đàn ông đẹp trai đang ngồi ở đó.

Tôi đã để cơ n.g.ự.c anh ta từ lâu .

, anh…”

Còn chưa kịp hết câu thì cả người tôi đã nghiêng về trước. Người đàn ông giơ tay đỡ lấy eo tôi, động tác dịu dàng mà cẩn trọng.

“Cô không sao chứ?”

Giọng anh ta dễ nghe, trầm thấp như rượu vang đỏ.

Tôi lờ mờ mở mắt, gương tuấn tú hiện rõ ngay trước mắt.

Tôi không kiềm kéo cổ áo anh ta, khẽ vỗ vào anh:

“Không tệ chút nào.”

“Tối nay theo về không?

[ – .]

phải , đưa chứng minh thư và giấy khám sức khoẻ cho xem trước nhé…”

Sáng hôm sau tỉnh , trời vừa tờ mờ sáng. 

Tôi ngồi dậy, ngơ ngác quanh căn phòng xa lạ. Nội thất màu xám trắng, đơn giản mà sang trọng. Trên tủ đầu giường đặt một quyển Hiến pháp… 

Tủ kính treo đầy vest cao cấp đặt may riêng, ngăn kéo đựng đầy đồng hồ và khuy măng sét.

đẹp , nhưng tiếc là không phải của tôi.

Tôi khẽ vén chăn, cúi đầu

“?”

“…”

“A!”

Tiếng hét còn chưa dứt thì cửa phòng bật mở, một người đàn ông cao ráo bước vào.

tỉnh ?”

Người đàn ông trông trẻ tuổi, ngũ quan sắc nét, khí chất lạnh lùng. Sơ mi trắng, quần tây đen, dáng người cao lớn mà thon dài.

Tôi sững sờ anh ta, giọng khàn khàn : “Anh là ai…?”

Anh ta nhướng , khóe môi cong lên một nụ nhàn nhạt: “ Thanh Thừa.”

Tên anh ta lập gợi những ký ức vụn vỡ của đêm qua. Từng mảnh ghép ấy dần hiện rõ, tạo thành một sự mà tôi chẳng muốn đối .

4.

“Anh tên gì nhỉ?”

Thanh Thừa.”

“Nghề nghiệp?”

.”

, anh đẹp trai .”

“Cảm ơn.”

“Tôi thể ngủ với anh không?”

“…”

“Không nghĩa là đồng nha.”

“?”

anh hay tôi?”

Tôi nhớ ra . Là tôi chủ động cởi đồ trước. Còn quần áo anh ấy… là tôi xé.

Tối qua tôi uống đâu nhiều, sao dại dột thế chứ?

Diệp Thời Ninh, đúng là xuất sắc một cách nguy hiểm!

Tôi nhắm mắt , giữ bình tĩnh.

, coi như đêm qua chưa từng xảy ra chuyện gì không?”

Anh ta đẩy kính lên, khóe môi khẽ cong, như như không.

“Nếu tôi không đồng thì sao?”

“…” Tôi khẽ l.i.ế.m môi, giọng khàn khàn: “ anh là… không muốn kết thúc?”

“Nếu không thấy phiền.”

“… thì .”

Với gương , ai mà phản cảm cho nổi? Huống chi kỹ năng phục vụ của anh ta quá tuyệt vời.

Chúng tôi kết bạn WeChat.

Tôi lưu anh là “Bạn P”. Anh tình cờ thấy, gương thoáng chút phức tạp.

“Cô Diệp, đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt.”

Tôi bình thản đáp: “Dạo tôi không định yêu đương.”

chính xác hơn, sau không muốn. Nên chỉ cần một người bạn “hợp tác ăn ” là đủ.

“Nếu , để đảm bảo an toàn cho cả hai, tôi đề nghị: chỉ một-một.” Anh khẽ nhướng , nụ dịu dàng mà không kém phần uy hiếp: “ hiểu tôi chứ?”

“Tất nhiên, tôi chỉ một mình anh.”

tốt.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương