Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Tối hôm , tôi lại nhận được điện thoại của Bùi Cảnh. 

-Chuẩn bị một đi, ba mươi phút nữa trợ lý Trần sẽ đón cô.

xong một câu , anh ta lập tức cúp máy, có lấy một do dự. Ánh mắt Lý Lam nhìn tôi đang “Thằng cha bị tâm thần hả?”. Trùng là tôi cũng thấy thật. Bỏ ra một khoản lớn thuê tôi , lúc tôi ở bên lại luôn khinh thường và , chưa từng nổi một câu thái độ bình thường. Tôi thấy anh ta là tìm mà là tìm thùng rác xúc đúng hơn!

Đúng ba mươi phút sau, trợ lý Trần đón tôi đã hẹn. So Bùi Cảnh, thái độ của trợ lý Trần thật sự tốt hơn rất nhiều. Anh ta tốt bụng nhắc nhở tôi:

-Cô Bạch, lát nữa nơi cô nên cẩn thận một . Hôm nay thiếu gia tổ chức tiệc nướng tại nhà, có rất nhiều bè giới thượng lưu của ngài ấy tham dự. có thể sẽ khó cô, mong cô cố nhẫn nhịn một . người mà cô có thể đắc tội được. 

- ơn anh, tôi nhớ rồi. 

Xem ra tối nay có một trận chiến lớn đang chờ tôi đây. sao, buổi tối là tăng ca, có ngoài giờ. Nghĩ đây, tôi lập tức có động lực hẳn. Chẳng thôi sao, xem gió thoảng bên tai là được rồi! 

ngoài dự đoán của tôi, đám bè của Bùi Cảnh vừa thấy tôi lập tức lên tiếng bóng gió mỉa mai.

-Mặt đúng là giống tiểu thư Lâm thật, số mệnh khác nhau một trời một vực.

-Nhìn dáng vẻ hèn mọn của cô ta kìa. Quả nhiên gà rừng sao có thể sánh được phượng hoàng chứ!

Bùi Cảnh lúc này giống bị điếc vậy, mặc tôi. Cơ mà trình độ này chẳng thấm tháp vào đâu tôi cả. Năm khi tôi mấy nhà thích vay , còn tôi kinh khủng hơn nhiều. 

Tôi là người rất kính nghiệp, đã nhận việc thôi. Nhớ tới yêu cầu của Bùi Cảnh về tính của , tôi ra vẻ yếu ớt, hai mắt đẫm lệ kéo tay áo anh ta.

-Anh Bùi, tôi…

Còn chưa tôi hết câu, anh ta hất mạnh tay, giống tôi là thứ gì ghê tởm lắm vậy.

- đồng ghi gì cô quên rồi sao? Đừng có chạm vào tôi.

Tôi đã rất kiềm chế mới vung thẳng một đ.ấ.m vào mặt của kẻ thiếu não trước mặt mình. Trời đất chứng giám, tôi chẳng qua là nắm lấy cái vạt áo khoác của anh ta thôi! Ai thèm chạm vào anh ta chứ! Tôi cũng muốn đền đồng đâu! 

, tôi có thể nhịn. Tôi ngoan ngoãn đứng sau lưng anh ta, yên lặng một cái bóng. Cơ mà đám bè của anh ta nào có bỏ qua cho tôi. Mấy người này , thực ra là một đám ô đang tìm nịnh bợ Bùi Cảnh kiếm lợi ích về cho công ty nhà mình. thấy bắt nạt tôi là nhanh nhất rút ngắn khoảng Bùi Cảnh nên thi nhau khó tôi. tôi nào đi chăng nữa tôi vẫn nhẫn nhịn phản kháng, thỉnh thoảng lại dùng đôi mắt ngập nước đáng thương nhìn về phía Bùi Cảnh, bộ dạng muốn lại thôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương