Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vì thế tôi phát hiện, không có fan cp của tôi với Viễn Hằng, còn có của tôi với Kỳ, Tô Trạch Nghiễn, Lâm Cảnh Tự… Thậm chí đến cả fan cp với Trang Linh, Hứa Đồng, Khương Thời Uyên cũng có nốt.
Đúng là… với ai cũng ghép một lượt .
kể khi ba người Trang Linh lại, tôi nhận có một số thay đổi rất nhỏ.
Mối quan hệ giữa Kỳ và Hứa Đồng mập mờ đến mức không thể chối cãi, còn Trang Linh và Khương Thời Uyên thi thoảng lại thì thầm to nhỏ với , không biết đã thân đến thế bao giờ.
Sáng ngày thứ 13, khi tôi rửa mặt bước , liền Trang Linh và Khương Thời Uyên khoác tay đi xuống lầu.
?
Hai người họ vừa nói vừa cười, thỉnh thoảng còn nhìn .
Chắc tôi nhìn hơi lâu, Khương Thời Uyên hất nhẹ tóc, cười khẽ: “Chị Trang Linh tối qua lỡ làm đổ nước lên giường, nên qua phòng chị ngủ tạm một đêm.”
Hai người họ đi rồi, tôi vẫn còn ngơ .
Không phải chứ? Cặp này à?
Quan trọng hơn là, hai tối tiếp theo, Trang Linh vẫn ngủ lại phòng Khương Thời Uyên.
Tôi bắt đầu im lặng.
Thậm chí, thi thoảng còn giúp họ che đậy trước ống kính.
Vì bắt đầu đã đánh cờ hiệu chân , nên ekip trình cũng chẳng cho tôi chuẩn bị kịch bản, cũng có nghĩa cùng có thành hay không đều dựa vào ý trời.
mạng không biết thế nào, đa số đều ship cặp Kỳ và Hứa Đồng.
Bầu không khí giữa hai người này quả cũng kỳ kỳ.
Ngày cùng, cũng là bày tỏ tình , tôi với Viễn Hằng nhìn thâm tình, rồi… cùng thổ lộ rằng này sẽ trở thành bạn tốt.
Ekip trình: “……”
Còn Kỳ và Hứa Đồng vẫn khiến người ta muốn “đẩy thuyền”.
“Hy vọng khi trình kết thúc, ta vẫn sẽ giữ liên lạc.” Kỳ nói.
Hứa Đồng cũng thẹn thùng gật đầu.
Dùng mười mấy ngày để xác lập một mối quan hệ yêu đương quả thực có chút gượng ép, điều này chẳng có gì đáng trách.
Mấy cặp còn lại nhìn cũng giống bạn bè hơn là người yêu.
Nhưng không sao, show hẹn hò vốn không hẳn là để tạo tình yêu, là để tạo couple, couple đã có rồi, vậy là nhiệm vụ.
Sống cùng nửa tháng, đến chia tay tôi vẫn còn lưu luyến, không nỡ rời xa, bèn nói:
“Nếu mọi người có thời gian thì ghé quê em chơi nhé, nhà em rộng lắm, cảnh sắc cũng rất đẹp.”
Tài xế của Kỳ đến đón anh ta, tiện thể cũng đưa Hứa Đồng đi luôn.
Trước khi đi, anh ta dặn tôi một câu:
“À đúng rồi, viết luận văn thì nhớ gửi anh xem nhé.”
một câu nói làm vơi hẳn đi nỗi buồn ly biệt.
Khi có đến hai giáo hướng dẫn thì phải biết cân bằng.
Trang Linh: “Gửi chị một bản luôn nhé.”
“……”
14
Show giải trí nửa tháng đã ghi hình , ông chủ bắt đầu coi tôi như báu vật.
Anh ta muốn ký hợp đồng với tôi.
Dù mức độ nổi tiếng mạng có lớn thế nào thì cũng chưa đến mức nhất định phải ký hợp đồng với tôi.
Tôi lén đưa hợp đồng cho Tô Trạch Nghiễn xem qua, anh ta bảo không có vấn đề gì.
Nhưng tôi vẫn có gì đó không ổn.
Thế là tôi quyết định hỏi thẳng.
Ông chủ trẻ của tôi nghiêm túc nói:
“Đừng nhìn ty này có vẻ lớn lầm, thời kỳ huy hoàng của nó đã là chuyện quá khứ rồi. Bố tôi giao nó cho tôi để xem tôi có đủ khả năng vực nó dậy hay không, rồi mới quyết định có giao toàn bộ gia nghiệp cho tôi không. Nếu cô ký hợp đồng với tôi, ta sẽ là cộng sự.”
“Nếu cô chịu ký, tôi chắc chắn sẽ dốc tài nguyên nâng đỡ cô”, anh ta nói, “Cô ngoài tìm việc chưa chắc có mức lương khởi điểm cao như tôi trả đâu, làm ngôi sao không tốt hơn ư?”
“Tôi xem qua lý lịch của cô rồi, nhỏ đã học múa, học nhạc cụ cũng từng đi thi, thậm chí còn từng làm MC các sự kiện ở trường đại học, tài năng của cô rất đáng giá.”
“ vì thế thôi à? Ngoài kia có rất nhiều cô gái có tài năng, lại xinh đẹp cơ .” nhỏ tôi đã bố mẹ dạy cách đề phòng lừa đảo.
Một , ông chủ cùng cũng nói : “Có một đoàn phim muốn mời cô thử vai, đất diễn không nhiều, nhưng họ nói ngoại hình của cô rất phù hợp.”
Anh ta đưa thông tin đoàn phim cho tôi xem. Đây là một dự án lớn, dàn diễn chính toàn những ngôi sao hạng A.
“Chuyện tốt thế này sao lại đến lượt tôi?”
Ông chủ: “Tôi cũng không rõ, nhưng đạo diễn nói nhìn cô show giải trí, cô rất phù hợp.”
“… Nhưng tôi không biết diễn xuất.”
“Lập tức thuê giáo dạy cô, tôi tin cô có thể làm !”
Ông chủ có thể không giỏi chuyện khác, nhưng vẽ bánh thì xuất sắc.
cùng, tôi vẫn bị thuyết phục, nghĩ rằng cứ thử hai năm, nếu không ổn thì về quê cũng .
“À phải rồi, ông chủ, còn một chuyện nữa.”
Ông chủ: “?”
“Anh có thể cấp giấy chứng nhận thực tập cho tôi không?”
Cái này rất quan trọng.
“……”
15
Lớp học diễn xuất thực cũng khá thú vị, giáo khen tôi có năng khiếu, nhưng tôi cũng không biết liệu mình có thực sự diễn hay không.
đó, tôi gửi một đoạn video thử vai đi, và thế là trúng tuyển luôn.
Có hơi chóng vánh, thuận lợi đến mức làm tôi có giác mình là con cưng của trời luôn.
Giáo dạy diễn xuất nói: “Không phải cứ xuất thân chính quy là làm cái nghề diễn này đâu, nhan sắc và tài năng đều không bằng một phần vạn của may mắn.”
Ăn theo những lời hứa hẹn của ông chủ và giáo , tôi chính thức gia nhập đoàn phim.
Nhân vật tôi đóng bộ phim này là một vai phụ nhỏ, còn không tính là nữ ba, nữ bốn.
Nhưng lại có cảnh diễn chung với nam chính và nữ chính.
Ông chủ sắp xếp cho tôi một trợ lý, lớn tuổi hơn tôi, làm việc rất chu đáo.
Chuyên gia trang điểm dành hơn một tiếng đồng hồ để hóa trang cho tôi.
Vì đây là phim cổ trang nên tạo hình khá phức tạp, đến khi xuôi, đầu tôi đã cắm đầy trang sức, cô gái gương mặc bộ y phục cổ trang, trông thì đoan trang nhưng khi mỉm cười vẫn toát lên nét linh động.
phim trường đã có nhiều diễn hóa trang đang chờ đến lượt .
Khi tôi đến, đạo diễn nhìn tôi lâu rồi lẩm bẩm: “Đúng rồi, chính là giác này.”
Ông ấy đầu cười với ai đó: “Thời , cậu tinh mắt đấy.”
Tôi ngơ ngác sang bên kia, Thời , tôi biết anh là nam chính, nhưng ngoài việc từng tham gia cùng một trình giải trí, giữa tôi chẳng có giao tình gì.
trình, tôi cũng chào hỏi xã giao thôi.
Anh ấy còn nhớ tôi là ai không chứ?
tôi nhìn qua, Thời cũng nhìn lại.
miệng đạo diễn, tôi biết chính Thời đã đề cử tôi với đạo diễn.
Thảo nào vai này lại rơi vào tay một người mới như tôi.
Tôi bước tới, mỉm cười với Thời : “Thầy , nghe nói là nhờ anh giới thiệu em với đạo diễn, sự rất ơn anh.”
Ánh mắt Thời dừng mặt tôi một lát, rồi nói:
“Ngồi xuống đi, lát nữa cảnh đầu tiên, em lần đầu đóng phim, tập thoại với tôi trước đã.”
phim, tôi vào vai một , cũng là em gái của nam chính.
Hai anh em cùng lớn lên, tình rất tốt, nhưng đất nước giặc địch ngoài, cùng phải đi hòa thân.
Nam chính buộc phải tiễn em gái khỏi thành, hứa hẹn rằng một ngày nào đó sẽ đón cô trở về.
này, dù chưa từng quên lời hứa, nhưng đến khi đất nước ổn định, anh đề nghị đón về thì hoàng đế và bá quan văn võ muốn lấy cái chêc của làm cớ phát động chiến tranh.
chêc đường về nước, chêc dưới tay chính người mình.