Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
“, tới à! Mau vào nhà ngồi !”
Con Chiêu Chiêu cửa tôi, mắt sáng rực như cứu tinh.
Tôi gật đầu, mặt lạnh bước vào.
nhà yên tĩnh, con đang , gái đang ngủ, người vốn nên mặt chẳng đâu.
“ hỏi này, con nói đâu?”
nhắc đến người , mắt Chiêu Chiêu đỏ hoe, lí nhí nói chợ.
Tôi sợ ở chung với vợ trẻ sẽ khiến chúng không thoải mái, nên từ con lập gia đình, tôi vẫn sống ở quê, ít đến thăm.
Tôi biết đã già, những kiến thức sản xuất ngày xưa đã lỗi thời, nên trước Chiêu Chiêu , tôi vung tay thuê luôn bảo mẫu hạng nhất vùng, sau đưa vào trung tâm chăm sóc sau tốt nhất.
hay lúc đó con thăng chức tăng lương, tôi mới đề nghị thuê lâu dài. tôi con không điều kiện như vậy, nên giờ , không thể để con chịu thiệt.
Tôi tưởng lo chu toàn , không ngờ thành ra tai họa.
Chiêu Chiêu vốn tính mềm, không cãi nhau, ngại phiền. Giờ khóc lóc gọi điện cầu cứu, chắc chắn đã chịu nhiều ấm ức. Hỏi ra mới biết, nhà này đâu thuê rước tổ tông về thờ đúng hơn!
thời gian thử , ta cẩn thận, lễ phép. Nhưng qua thử, rõ tính vợ con tôi, liền hiện nguyên hình.
Con nhà tốt, không nhà ta muốn gì .
Không dùng nước máy từ máy lọc nằng nặc đòi dùng Evian để rửa rau, nấu cơm, lau nhà nói ăn uống an toàn.
Lau bàn dùng khăn ướt trẻ em mới “sạch”.
điều hòa cửa sổ “cho bé khỏe”.
Tắm nước xối liên tục hai tiếng đồng hồ.
Với mấy trò lố như vậy, tiền nước điện và chi phí hoạt tăng vọt .
thôi thế đỡ, đằng này thích nói xấu sau lưng, chia rẽ vợ !
Chiêu Chiêu không hiểu chuyện, nhưng tôi hiểu quá rõ.
Con ngu, con nhịn, nhưng tôi không tôi lập tức thu xếp đến tận nơi. xem xem, cái “yêu quái” gì đang tác oai tác quái nhà tôi!
Tôi vỗ nhẹ tay Chiêu Chiêu, dịu giọng an ủi:
“Không sao, tới . Con cũng học cách bảo vệ , đừng để ai ức hiếp nữa.”
Chiêu Chiêu vội gật đầu, ngồi sát vào tôi hơn.
nhà vang lên tiếng gái, chắc con bé tỉnh dậy:
“, xem ngoan của nào, lâu lắm chưa gặp .”
gái trắng trẻo hồng hào, tỉnh dậy cũng không khóc, tự chơi với bong bóng miệng. Tôi mềm lòng, rửa tay sạch bế lên.
Con bé to mắt nhìn tôi, nở nụ cười không hề lạ mặt!
Ầm!
Tiếng động lớn vang lên khiến giật , khóc òa, mặt đỏ bừng.
“Ôi trời ơi Chiêu Chiêu, dỗ chứ! Giặt đồ, nấu cơm, lau nhà, quét dọn đều tôi , mỗi trông cũng không xong! Thật , nếu thời chúng tôi …”
Giọng ta chua chát, the thé như chủ nhà, không biết tưởng Chiêu Chiêu nữa cơ!
Tôi giao cho con , chuẩn bị ra ngoài dạy dỗ nghe giọng thằng con ngu ngốc: