Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AKSXf0838c

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Tôi lại : “Đêm Hoàng Minh Ngọc c.h.ế.t, anh đâu?”

“Chắc nhà.”

“Thấy chưa, anh lại tan ca rồi.”

Tôi tiếp tục : “Đêm Trình Dao c.h.ế.t thì sao?”

Anh ta im lặng: “Cảnh giác mọi lúc không có nghĩa anh dự đoán khi nào có án mạng, mà mong chuyện xảy ra chứ?”

“Vì , thực ra mỗi cảnh sát đều có gia đình, không lập gia đình, sau này có người vu oan anh g.i.ế.c người, anh còn không có chứng minh đang nhà đâu.”

Anh ta không nghe ra ẩn ý lời tôi nói, liền cười: “Anh một yên tĩnh phân tích án.”

Tôi đứng ra sau sofa, dùng tay thay khăn quàng quấn quanh cổ anh ta, nói: “Thực ra, bị người khác quấn cổ, người bình thường rất thoát ra.”

Nhưng Đình đã huấn luyện chuyên nghiệp, với sức tôi, anh ta xoay tay một là thoát ra ngay.

Lúc này, anh ta như chợt nhận ra gì: “Ý em muốn nói là g.i.ế.c người không , là hung thủ làm sao có thể quấn khăn đỏ quanh cổ nạn nhân à?”

Anh ta phấn khích: “Tại sao lại là khăn đỏ?”

Anh ta tự tự trả lời: “Khăn đỏ nổi bật, kích thị giác rất mạnh.”

“Đây là màu mà hầu hết phụ nữ đều .”

“Tại sao lại là khăn, chứ không dây thừng?”

Còn cần giải gì nữa?

Khăn dễ mang , dù mua hay bán cũng không nghi ngờ nó dùng để g.i.ế.c người .

Quan trọng nhất, có lại nghĩ một chiếc khăn đẹp đẽ, bay bổng như thế lại trở thành vũ khí g.i.ế.c người chứ?

Dù không phụ nữ, nhưng năng chuyên môn Đình khiến anh lập tức nghĩ ra: 

hung thủ là phụ nữ, sự đề phòng sẽ giảm đi rất nhiều. Hung thủ đã nói dối, khiến nạn nhân tự nguyện đi đến nơi vắng vẻ. Nhưng học thức, trí , tài , trải nghiệm sống các nạn nhân khác nhau, hung thủ làm sao lừa tất cùng lúc chứ?”

Anh ta tự nhủ: “Có lẽ hung thủ khiến họ cảm thấy tin tưởng.”

thì chưa chắc.

13

Tôi thấy anh gặp bế tắc, liền nhắc nhở: “Tên từng nạn nhân đều có hồ sơ cảnh sát, liệu hung thủ có cơ hội xem qua những hồ sơ này không?”

Đình lắc đầu: “Chưa chắc.”

“Bởi vì tất đều là người sống sót, mỗi án đều đáng chú ý, hung thủ ngoài tra cứu hồ sơ cảnh sát, còn có thể biết danh tính họ qua những kênh khác.”

“Nhưng giả sử có thì sao?”

hung thủ là cảnh sát, hắn có khả năng phản gián cực mạnh, nên hiện trường không để lại bằng chứng nào .”

hung thủ là cảnh sát, nạn nhân liệu có cảnh giác với hắn không?”

Tôi nói, Đình thấy tin.

Tôi tiếp tục: “Tại sao hung thủ không mang hung khí đi, mà để lại khăn đỏ?”

“Chỉ để các anh đặt tên án là g.i.ế.c người hàng loạt khăn đỏ sao?”

Đình lặp đi lặp lại: “Tại sao? Tại sao lại thế?”

“Rõ ràng có thể mang đi, tìm hung khí hơn, phá án sẽ , sao hung thủ lại để lại?”

“Hắn cố tình?”

“Nhằm mục đích gì?”

“Khăn đỏ không để thu hút nạn nhân, mà để thu hút cảnh sát, để họ phát hiện ra t.h.i t.h.ể nạn nhân sớm hơn.”

“Không một nhóm người đồng loạt ra tay, mà là thủ pháp g.i.ế.c người đã thay đổi, động cơ vẫn thế. trung tâm thương mại cuối cùng chuỗi kế hoạch do kẻ thủ ác dày công chu đáo chuẩn bị.”

“Hắn vốn chẳng hề có ý định đào tẩu, hắn chỉ dùng cách để giằng co với phía cảnh sát.”

“Hắn muốn bằng cách g.i.ế.c người hoàn mỹ để nói với cảnh sát: có những án có thể hoàn hảo đến mức không để lại bằng chứng, đến mức cảnh sát không thể dò ra manh mối.”

“Khi cảm xúc vỡ toang, hắn sẽ chọn cách g.i.ế.c người trực quan nhất, tàn nhẫn nhất, để phơi trước mặt cảnh sát một cách trần trụi.”

“Vì , hắn đặt hiện trường g.i.ế.c người cuối cùng một trung tâm thương mại đông người.”

“Hắn là muốn g.i.ế.c ngay giữa mắt mọi người.”

“Đấy là thầy nói, độ việc g.i.ế.c người nâng cấp thì cảm giác kích cũng tăng .”

“Hành động trắng trợn trước công chúng hẳn kích hơn là lén lút bóng tối.”

gì khiến hắn thay đổi kế hoạch?”

Tôi thầm nghĩ, chẳng vì anh sao.

Anh ta như khai mở, nói lúc hăng.

Anh ta bảo: “Hắn tìm thấy thứ còn kích hơn nữa.”

Tôi cũng không kìm , mà phấn khích.

Tôi ôm chặt tim, sợ con tim sợ nó bật ra khỏi cổ họng.

Con quỷ nhỏ lòng tôi gần như gầm lên: đúng rồi, kẻ thủ ác là ?

Tôi ước gì có thể chỉ thẳng vào mà nói: Nhìn đi, tôi là hung thủ .

Nhưng đến phút cuối, anh ta vẫn chưa đành lòng nghi ngờ tôi.

Anh ta hăng hái nói: “Hung thủ chẳng chạy đi đâu , hung thủ vẫn ngay tại hiện trường, là người phụ nữ đã hét lên kia.”

là cô ta, chắc chắn là cô ta.”

Hừ!

Tôi không tránh khỏi cảm thấy thất vọng.

Anh ta cuống cuồng lấy điện thoại gọi cho ba tôi, may mà tôi đã nhanh hơn.

Tôi hơi nghiêng đầu, tò mò : “Đình , anh đi g.i.ế.c người, anh có làm hoàn hảo không?”

nháy mắt, ánh mắt Đình nhìn tôi đã hoàn toàn khác.

14

Tôi là con gái cảnh sát, từ nhỏ đã đi sát cảnh sát, học mọi thứ.

Cách tra nạn nhân.

Cách lập kế hoạch g.i.ế.c người.

Cách xoá dấu vết.

Cách chống tra hình sự.

Cách dõi cảnh sát, xoá bỏ nghi ngờ.

Tôi hội đủ tất những kiện .

duy nhất tôi thiếu là một .

Nhưng họ không biết, để biến sắt này thành một phần cơ thể, biến thành người bình thường, tôi đã nỗ thế nào.

Nó không trở ngại, ngược lại, là trợ tôi.

không bị cắt , trái gãy nát, quá trình phục hồi chỉ dựa vào tay, sao tay tôi lại khỏe mạnh như ?

Tùy chỉnh
Danh sách chương