Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

hơi nặng cộng thêm hệ cứ gào lên bên tai, tôi đành đặt ly xuống rồi đi ra ngoài cho tỉnh , mà không để ý có một tên công tử say khướt đã để mắt tới tôi.

rồi không gặp phải biến thái nào, tôi có chút phấn khích.

Nhớ năm kiếm phí, tôi đi làm thêm cả đêm. Buổi tối đi đường khuya cũng không ít lần tống cổ bọn manh vào đồn cảnh sát.

Chiêu “Đoạn tử tuyệt tôn cước” của tôi tung ra là cả một con phố sợ xanh mặt. Người còn đặt cho tôi biệt danh “Thập Tam Muội” chỉ trong một tuần tôi đã tiễn mười ba tên manh nhập viện.

Chỉ tiếc là hôm nay có cồn trong người, phản xạ của tôi không còn chuẩn xác. Tôi vừa tung cú đá đã bị một đôi từ phía kéo giật lại, tôi ngã thẳng vào lòng đối phương.

Hệ hét lên phấn khích: “A a a là nam chính, là nam chính !!”

Tôi thì lại vô cùng bình tĩnh.

Huhu… cơ n.g.ự.c quá xịn… tôi yêu nam mama mất rồi!

[Cười c.h.ế.t mất, cơ bắp của Thẩm Thốc đúng là không thể coi . Dù có bị đ.ấ.m c.h.ế.t tôi cũng muốn dính anh .]

[Đàn ông là phải cố gắng luyện ngực, là nam đức. Không có thì đừng mong được vợ.]

[Nhưng tất cả đều là lời nói dối. Con gái bình như tôi mà gặp kiểu nam mama như Thẩm Thốc thì phải xông lên ngay…]

Bàn đang ôm tôi của Thẩm Thốc bỗng cứng đờ lại rồi như bị bỏng, anh lập tức buông ra và lùi về một bước.

Tôi: ?

Tránh né dữ vậy luôn hả?

Không hổ danh là nam chính!

Ông bố dượng cặn bã và bà ruột rẻ của tôi tin liền chạy đến, vừa an ủi tôi không ngớt vừa không quên khen Thẩm Thốc là một người anh tốt. Họ cũng đuổi ngay tên công tử vừa gây sự kia ra khỏi bữa và báo cảnh sát.

khi rời đi, Thẩm Thốc còn lại nhìn tôi bằng mắt sâu thẳm, vành tai dưới đèn ửng hồng lên.

Tôi “chậc” một tiếng.

ngấm rồi, tôi không nhịn được mà lẩm bẩm trong đầu:

[Thích chị thì tới đi, đừng đợi chị có bồ rồi mới “hối hận” nhé.]

Phía có tiếng “rầm”. Thẩm Thốc đang đi bình thì đột nhiên loạng choạng, người đá trúng cái bình hoa ngay cửa.

Tôi: ?

Nam chính của truyện này… tiểu não hơi bị chậm phát triển thì phải, đi đường bằng mà cũng té được hả?

Vụ ồn ào ở đính hôn khiến địa vị của cô con gái kế họ Thẩm như tôi ở trong giới thượng bỗng chốc tăng vọt.

Điện thoại mời tôi đi mua sắm reo đến nóng cả máy.

Nhưng tôi còn chẳng biết cửa chính của trung tâm thương mại nằm ở hướng nào nữa là.

do là ông bố dượng cặn bã đã nhét tôi vào công của nam phụ với chức danh trợ , bảo là để tôi hỏi và rèn luyện.

Thực ra là ổng có ý đồ “lửa gần rơm cũng bén”, muốn chúng tôi dần dà nảy sinh tình cảm.

Ông bố dượng cặn bã giờ đang mê mệt bà ruột rẻ của tôi. Ổng cho rằng tôi bị trêu ghẹo ở không có bạn trai mà nam phụ lại là hậu bối ổng rất coi trọng.

Ờm… cái này khó nói thật.

Động cơ thì có vẻ tốt nhưng tôi khuyên ổng… đừng xuất phát thì hơn.

Tên công tử kia có phải cặn bã hay không thì tạm thời chưa bàn.

Nhưng để tránh gặp lại tình huống như thế, chẳng phải tốt hơn là nên cho tôi võ tự vệ hoặc thuê vệ sĩ sao?

Chẳng lẽ trong mắt ổng, nam phụ bằng vệ sĩ?

Rất tốt, phép quy đổi này… không có gì sai cả.

Sáng thứ hai, tôi chính thức bắt đầu đi làm ở công của vệ sĩ… à không là công của Tạ Trạch.

Vệ sĩ Tạ Trạch sai tôi làm việc như nô lệ, cả tuần cuồng đến mức không kịp thở.

Xin hỏi ngu một câu, có nữ phụ độc ác nào nào cũng “cày cuốc” theo ca 007 mà vẫn giữ được tỉnh không?

đây, hệ cứ háo hức giục tôi đi quyến rũ nam phụ. Giờ thì đến một chữ nó cũng không dám thốt ra. Nó sợ tôi tinh thần không ổn mà nổi điên xiên cho nam phụ một nhát thành que.

Chiều thứ sáu khi tan làm, Tạ Trạch triệu tập cuộc họp quản cấp cao và chỉ tôi ghi biên bản.

Bề ngoài tôi tỏ ra rất nghiêm túc, kính cẩn. Nhưng trong lòng thì… làm tâm điểm, họ hàng làm bán kính, tổ tiên làm gốc tọa độ, chân thành cầu chúc cho gia phả Tạ Trạch bay thẳng lên trời.

Tạ Trạch đang ký hợp đồng thì bỗng khựng lại, mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng không nhịn được liếc tôi một cái.

Dạo gần đây hắn hay nhìn tôi bằng mắt rồi vào vệ sinh rất .

Chẳng lẽ… là bị bón à?

hơi nặng cộng thêm hệ cứ gào lên bên tai, tôi đành đặt ly xuống rồi đi ra ngoài cho tỉnh , mà không để ý có một tên công tử say khướt đã để mắt tới tôi.
rồi không gặp phải biến thái nào, tôi có chút phấn khích.
Nhớ năm kiếm phí, tôi đi làm thêm cả đêm. Buổi tối đi đường khuya cũng không ít lần tống cổ bọn manh vào đồn cảnh sát.
Chiêu “Đoạn tử tuyệt tôn cước” của tôi tung ra là cả một con phố sợ xanh mặt. Người còn đặt cho tôi biệt danh “Thập Tam Muội” chỉ trong một tuần tôi đã tiễn mười ba tên manh nhập viện.
Chỉ tiếc là hôm nay có cồn trong người, phản xạ của tôi không còn chuẩn xác. Tôi vừa tung cú đá đã bị một đôi từ phía kéo giật lại, tôi ngã thẳng vào lòng đối phương.
Hệ hét lên phấn khích: “A a a là nam chính, là nam chính !!”
Tôi thì lại vô cùng bình tĩnh.
Huhu… cơ n.g.ự.c quá xịn… tôi yêu nam mama mất rồi!
[Cười c.h.ế.t mất, cơ bắp của Thẩm Thốc đúng là không thể coi . Dù có bị đ.ấ.m c.h.ế.t tôi cũng muốn dính anh .]
[Đàn ông là phải cố gắng luyện ngực, là nam đức. Không có thì đừng mong được vợ.]
[Nhưng tất cả đều là lời nói dối. Con gái bình như tôi mà gặp kiểu nam mama như Thẩm Thốc thì phải xông lên ngay…]
Bàn đang ôm tôi của Thẩm Thốc bỗng cứng đờ lại rồi như bị bỏng, anh lập tức buông ra và lùi về một bước.
Tôi: ?
Tránh né dữ vậy luôn hả?
Không hổ danh là nam chính!
Ông bố dượng cặn bã và bà ruột rẻ của tôi tin liền chạy đến, vừa an ủi tôi không ngớt vừa không quên khen Thẩm Thốc là một người anh tốt. Họ cũng đuổi ngay tên công tử vừa gây sự kia ra khỏi bữa và báo cảnh sát.
khi rời đi, Thẩm Thốc còn lại nhìn tôi bằng mắt sâu thẳm, vành tai dưới đèn ửng hồng lên.
Tôi “chậc” một tiếng.
ngấm rồi, tôi không nhịn được mà lẩm bẩm trong đầu:
[Thích chị thì tới đi, đừng đợi chị có bồ rồi mới “hối hận” nhé.]
Phía có tiếng “rầm”. Thẩm Thốc đang đi bình thì đột nhiên loạng choạng, người đá trúng cái bình hoa ngay cửa.
Tôi: ?
Nam chính của truyện này… tiểu não hơi bị chậm phát triển thì phải, đi đường bằng mà cũng té được hả?
Vụ ồn ào ở đính hôn khiến địa vị của cô con gái kế họ Thẩm như tôi ở trong giới thượng bỗng chốc tăng vọt.
Điện thoại mời tôi đi mua sắm reo đến nóng cả máy.
Nhưng tôi còn chẳng biết cửa chính của trung tâm thương mại nằm ở hướng nào nữa là.
do là ông bố dượng cặn bã đã nhét tôi vào công của nam phụ với chức danh trợ , bảo là để tôi hỏi và rèn luyện.
Thực ra là ổng có ý đồ “lửa gần rơm cũng bén”, muốn chúng tôi dần dà nảy sinh tình cảm.
Ông bố dượng cặn bã giờ đang mê mệt bà ruột rẻ của tôi. Ổng cho rằng tôi bị trêu ghẹo ở không có bạn trai mà nam phụ lại là hậu bối ổng rất coi trọng.
Ờm… cái này khó nói thật.
Động cơ thì có vẻ tốt nhưng tôi khuyên ổng… đừng xuất phát thì hơn.
Tên công tử kia có phải cặn bã hay không thì tạm thời chưa bàn.
Nhưng để tránh gặp lại tình huống như thế, chẳng phải tốt hơn là nên cho tôi võ tự vệ hoặc thuê vệ sĩ sao?
Chẳng lẽ trong mắt ổng, nam phụ bằng vệ sĩ?
Rất tốt, phép quy đổi này… không có gì sai cả.
Sáng thứ hai, tôi chính thức bắt đầu đi làm ở công của vệ sĩ… à không là công của Tạ Trạch.
Vệ sĩ Tạ Trạch sai tôi làm việc như nô lệ, cả tuần cuồng đến mức không kịp thở.
Xin hỏi ngu một câu, có nữ phụ độc ác nào nào cũng “cày cuốc” theo ca 007 mà vẫn giữ được tỉnh không?
đây, hệ cứ háo hức giục tôi đi quyến rũ nam phụ. Giờ thì đến một chữ nó cũng không dám thốt ra. Nó sợ tôi tinh thần không ổn mà nổi điên xiên cho nam phụ một nhát thành que.
Chiều thứ sáu khi tan làm, Tạ Trạch triệu tập cuộc họp quản cấp cao và chỉ tôi ghi biên bản.
Bề ngoài tôi tỏ ra rất nghiêm túc, kính cẩn. Nhưng trong lòng thì… làm tâm điểm, họ hàng làm bán kính, tổ tiên làm gốc tọa độ, chân thành cầu chúc cho gia phả Tạ Trạch bay thẳng lên trời.
Tạ Trạch đang ký hợp đồng thì bỗng khựng lại, mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng không nhịn được liếc tôi một cái.
Dạo gần đây hắn hay nhìn tôi bằng mắt rồi vào vệ sinh rất .
Chẳng lẽ… là bị bón à?

Tùy chỉnh
Danh sách chương