Khổ Qua Ôm Ngốc Tử

Khổ Qua Ôm Ngốc Tử

Hoàn thành
8 Chương
2

GIỚI THIỆU:

Từ thuở nhỏ, ta vốn đã chậm chạp hơn những đứa trẻ khác.

Trước khi qua đời, A bà để lại cho ta một bức thư.

Trong thư dặn rằng, hãy đến phủ Tạ gia cầu một mối ân tình, cùng công tử Tạ gia kết thành phu phụ.

Ta đeo một tay nải nhỏ, dắt theo chú chó A Hoàng, vượt ba ngọn núi lớn.

Thế nhưng, tiểu thiếu gia của Tạ phủ lại trừng mắt nhìn ta đầy chán ghét:

— “Ngu si, thô kệch, đến chó cũng chẳng thèm.”

Ta và A Hoàng bị đuổi ra ở tạm trong căn phòng bếp cũ bỏ hoang.

Ba tháng sau, Tạ phu nhân cho người gọi ta đến, nở nụ cười hiền từ nói:

— “Tạ gia còn một vị công tử nữa, A Noãn có nguyện ý gả cho hắn không?”

Thế là, ta được đưa vào viện của Tạ Văn Đình.

Tỷ tỷ chải đầu cho ta khẽ nói:

— “Cô nương thật có phúc. Tuy Đại công tử thân thể yếu nhược, bệnh tật quanh năm, nhưng cô nương kết duyên với công tử để trừ tà, cũng là chuyện tốt lành.”

Thế nhưng trong viện chỉ có một cỗ quan tài dài, trông giống hệt chiếc mà A bà đã nằm lúc nhắm mắt xuôi tay.

Ta ngây ngốc quay đầu hỏi bà mối phía sau:

— “Thẩm thẩm, phu quân của ta… cũng đang ngủ trong cái hộp kia sao?”