Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phần 2

Mẹ tôi mấp máy môi, không nói được một chữ nào nữa.

Cứ thế lại kéo dài vài ngày. Cho đến tối chủ nhật tuần này, Gia Bảo ăn cơm, một muỗi đậu vào u . Mẹ tôi phản ứng cực nhanh, vỗ mạnh vào u một cái —

muỗi . Bà giơ muỗi lòng bàn đắc nói.

muỗi c.h.ế.t tiệt, xem mày còn dám cắn cháu tao nữa không.”

Lại không để đến mủ .

Gần cùng lúc, tiếng khóc kinh thiên động địa của Gia Bảo vang lên. u trên đầu nó đã xẹp, mủ bên b.ắ.n đầy đầu Gia Bảo. Có vẻ lần này nó nhiễm trùng nghiêm trọng hơn.

Cả đều sợ hãi, hoảng loạn đứng đờ tại chỗ.

Mẹ tôi vừa khóc vừa trách Trần Nghiên:

“Đều tại nhất quyết bôi nọc độc cho nó, từ đầu tôi đã nói cái không có tác dụng rồi. Gia Bảo tội nghiệp của tôi…”

Ban đầu Trần Nghiên còn đứng sững tại chỗ, nghe lời trách móc của mẹ tôi, chị ta lập tức thay đổi mặt.

“Bà đừng có ngậm m.á.u phun ! Gia Bảo đau đầu liên quan gì đến nọc độc? Nếu không phải bà vỗ một cái, u trên đầu nó sẽ đau ?”

Tiếng cãi nhau của hai cộng thêm tiếng khóc của cháu trai khiến cả căn cái chợ.

Tôi có chút hả hê, bên cạnh thỉnh thoảng hét vài câu:

“Đừng cãi nhau nữa, mọi đừng cãi nữa.”

Anh trai tôi gọi 120, hoàn toàn không nghe rõ bên kia nói gì. Anh ta không khỏi giận dữ hét lên:

“Im mồm hết cho tôi!”

không có ai để anh ta.

Cho đến khi anh ta lật bàn, mới yên lặng. thời gian kéo dài lâu hơn, Gia Bảo đã đau đến mức mặt tím tái.

120 đưa Gia Bảo đến viện đã là một tiếng .

Tôi lấy cớ dọn , tắt điện thoại ngủ ngon lành.

sáng hôm thức dậy, điện thoại tôi đã gọi tới nổ tung. Tin nhắn mới nhất là mẹ tôi gửi.

[Gia Bảo có chuyện rồi, mau đến viện đi!]

4

Tôi đến viện. Từ xa đã thấy Trần Nghiên chừng cửa.

Tôi cảm thấy hơi lạ. Mẹ tôi nói Gia Bảo phẫu thuật, chị ta là mẹ ruột mà không cửa phòng phẫu thuật, chạy đây gì?

Tôi còn chưa kịp trốn, Trần Nghiên đã thấy tôi trước. Mặt chị ta mừng rỡ, giận dữ nói:

“Em vậy, đến chậm thế?”

Nói xong chị ta định kéo tôi. Tôi tránh sang một bên, khó hiểu hỏi:

“Chị dâu, chị không cửa phòng phẫu thuật, chạy ra đây gì?”

Ánh mắt Trần Nghiên lóe vài cái, nhanh chóng không kiên nhẫn nói:

“Đừng hỏi nhiều vậy, mau đi chị! Gia Bảo còn em .”

Chị ta lại tiến lên kéo tôi.

Tôi lại lùi một bước, mặt đầy nghi hoặc.

“Rốt cuộc Gia Bảo ? Chị dâu, chị nói một câu đi.”

Thấy tôi khó chơi, Trần Nghiên chỉ có thể nói thật.

Chị ta liếc tôi một cái, không vui nói:

“Bây giờ Gia Bảo cần truyền m.á.u gấp, viện lòng dạ hiểm độc cực kỳ, bán túi m.á.u đắt c.h.ế.t được. sĩ nói nếu hiến cùng lượng m.á.u không phải tốn tiền. Chị anh em sức khỏe kém không thể hiến. Việc này nhất định em phải !”

Lông mày tôi giật giật, hoá ra tôi đây. hành động của Trần Nghiên kiểu gì không đúng.

Đầu tiên không nói đến việc nhất định tôi sẽ không hiến máu. Dù tôi đồng chị ta cửa phòng phẫu thuật tôi qua là được, lại cố cửa ra vào, cố tình tôi. chuyện này chắc chắn có ẩn tình gì .

Tôi thầm suy nghĩ, ngoài mặt lại giả vờ rất lo lắng:

“Chị dâu, không phải chị nói chỉ là một mủ thôi ? lại nghiêm trọng đến mức phải phẫu thuật truyền máu?”

Nhắc đến chuyện này, trên mặt Trần Nghiên là cơn giận không kìm được.

“Còn chẳng phải là chuyện tốt do bà mẹ ngu ngốc kia của em ?!”

Hoá ra cái vỗ của mẹ tôi không chỉ vỡ mủ đã nhiễm trùng, còn khiến vi khuẩn xâm nhập toàn thân Gia Bảo, gây ra nhiễm trùng máu. này nhẹ không , nặng mất mạng.

Gia Bảo còn nhỏ, sức đề kháng yếu, toàn bộ cơ quan nhiễm trùng nên buộc phải nhanh chóng phẫu thuật. Tuy nhiên quá trình phẫu thuật cần thêm túi máu, Trần Nghiên không muốn trả khoản tiền này. Vì vậy chị ta đã nhắm đến tôi.

5

Trên thực tế, chị ta và anh trai tôi đều khỏe đến mức có thể nuốt sống một bò. Về tình về lý đều không đến lượt tôi đi hiến máu. Tuy nhiên lần này Trần Nghiên không cho tôi từ chối. Chị ta trực tiếp ấn tôi, kéo tôi đến trung tâm hiến máu.

Tôi không phản kháng. Cho đến trước khi sĩ chuẩn lấy máu. Tôi mới mỉm cười Trần Nghiên.

“Chị dâu, thật sự xin lỗi, em đến tháng rồi, không thể hiến máu.”

Mặt Trần Nghiên bỗng biến sắc. chị ta lại hùng hồn dùng đạo đức ép buộc tôi.

“Đến tháng chỉ mất có chút m.á.u thôi. Bây giờ cháu trai là vấn đề tính mạng. Hôm nay nhất định phải hiến m.á.u cho tôi!”

Nói xong chị ta trực tiếp xắn áo tôi đưa trước mặt sĩ. sĩ đẩy chị ta ra.

“Chúng tôi có quy định, tròn kỳ kinh nguyệt không thể hiến máu.”

“Chuyện gì vậy? Tìm có thể hiến m.á.u đến, thế này chẳng phải là chậm trễ thời gian ?”

Tôi trở khống chế Trần Nghiên, ra hiệu sĩ:

sĩ, đây là mẹ ruột đứa trẻ, để chị ấy hiến m.á.u là thích hợp nhất.”

Trần Nghiên hoảng hốt rút ra la to:

“Lâm Tịch đồ tiện nhân! Tôi đến tháng rồi, muốn hại c.h.ế.t tôi phải không?!”

Mặt tôi lạnh đi vài phần. Hoá ra chị ta biết thời kỳ kinh nguyệt không thể hiến máu, tự mình sợ c.h.ế.t lại đẩy tôi đi .

Nếu chị ta không thể hiến, anh trai tôi được.

Tôi lấy điện thoại chuẩn gọi cho anh trai.

“Nếu chúng ta đều không thể hiến kêu anh trai em tới…”

Điện thoại còn chưa gọi qua đã Trần Nghiên đánh rơi.

“Không được gọi anh trai em!”

Phản ứng quá kích động của chị ta khiến tôi không khỏi nghi ngờ. Trần Nghiên hồi phục lý trí, giả vờ bình tĩnh.

“Anh trai em là trụ cột của chúng ta, anh ấy không thể có sai sót gì. Vậy nên m.á.u này anh ấy không thể hiến!”

vây xem xung quanh trợn mắt, nhỏ tiếng lầm bầm:

“Đây là cái thứ mê trai đầu óc yêu đương gì vậy?”

cần hiến m.á.u không tìm chồng mình, lại nhắm vào em chồng.”

Lời này của Trần Nghiên không lừa được tôi. Đặc biệt là bắt được sự chột dạ chợt lóe lên trogn mắt chị ta.

Anh trai tôi cơ thể khỏe mạnh, hiến chút m.á.u không đau không ngứa. Bây giờ trai anh ta nguy cấp, càng là việc nghĩa không thể từ chối mới đúng. dáng vẻ của Trần Nghiên trông cứ vốn dĩ không bàn bạc anh trai tôi. Chẳng lẽ Gia Bảo không phải của anh trai tôi?

6

nghĩ này bỗng nhiên hiện lên đầu tôi.

Nếu không tại chị ta lại không cho phép anh tôi hiến máu?

Ôm theo suy nghĩ này, tôi lợi dụng lúc Trần Nghiên còn tranh cãi sĩ lén lút chạy đến quầy y tá. khi nói rõ thân phận y tá, tôi lo lắng hỏi:

“Cháu trai tôi Lâm Gia Bảo cần hiến m.á.u gấp mới có thể tiếp tục phẫu thuật, sĩ nói m.á.u nhóm A không đủ. Tôi chính là nhóm m.á.u A, tôi có thể hiến máu.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương