Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AKSXf0838c

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau khi người yêu mạng lừa tiền, tôi báo cảnh sát.
Người tiếp nhận vụ án lại chính là trai cũ chia nhiều năm của tôi.
Anh ta nhìn nhật ký chuyện, tức đến phát điên:
“Chuyển khoản năm vạn ! Tống Thiểm Thiểm, năm xưa cô ngủ với tôi ba ngày, mời tôi ăn bát mì cay chín đồng chín thôi đấy!”
Tôi tấm , buộc anh ta phải chấp nhận sự thật:
“Người ta trẻ hơn anh!”
“Cái này nhìn biết là giả…”
Anh ta dán , bỗng dưng đứng hình, mặt mày ngày càng tối sầm.
“Hừm, đúng là trẻ thật…”
“Cái thằng khốn này, đây chính là đứa cháu ngoại chưa tốt nghiệp cấp ba của tôi!”
Tôi và người yêu mạng quen nhau khi chơi game.
Kỹ năng của cậu ta cực đỉnh, gánh đội cả trận, thỉnh thoảng lại tặng tôi skin mới.
Ngày cũng gọi gọi chị chị à, dỗ dành khiến tôi sung sướng vô cùng.
là thường đang chuyện thì cậu ta lại bảo phải đi .
tôi còn ngây thơ nghĩ: Giờ sinh viên đại nặng chuyện đến thế sao?
Văn Kiêu lạnh lùng xen :
“Chắc là ở Campuchia ?”
Tôi: “…”
Sau này cậu ta tỏ tình với tôi, đầu tôi từ chối, yêu chị em không đáng tin.
Cho đến khi, tôi cậu ta đăng một tấm trên vòng bè, nó lập tức hạ gục tôi.
Một khuôn mặt ngây thơ hoang dã, thân hình cao ráo, săn chắc.
“ vì một tấm thôi à?”
Văn Kiêu nghiến răng cắt ngang lời tôi,
“Tống Thiểm Thiểm, từ bao giờ cô lại nông cạn đến mức này?”
“Kệ anh!”
Tôi lườm anh ta,
“Tôi luôn luôn nông cạn như thế! Anh mới biết tôi nay à?”
Mối quan hệ của tôi và Văn Kiêu, bắt đầu bằng một màn anh hùng cứu mỹ nhân.
Tôi đi du lịch ở nước ngoài trộm ví, lại gặp phải bão cát.
Được anh ta, một anh lính đang tạm thời làm nhiệm vụ, nhặt về.
ấy, anh ta khoác cảnh phục, dáng đứng thẳng tắp, một khuôn mặt hoang dã gợi tình, nhưng khi cười lên lại có cái răng khểnh đáng yêu.
Tôi lập tức sắc đẹp làm cho mê muội.
Thật ra, tôi chưa từng cho anh ta biết.
Khi nhìn của người yêu mạng, tôi vô thức nghĩ đến anh ta.
Khuôn mặt có vài phần giống Văn Kiêu.
Quan trọng là cậu ta là phiên bản Văn Kiêu tuổi trẻ, biết quan tâm, giá trị cảm xúc lại đầy đủ!
Đây chẳng khác gì một phiên bản thay thế cao cấp của trai cũ.
Chúng tôi chuyện gần như mỗi ngày, cậu ta ngọt ngào, bám người, ngoan ngoãn lại chu đáo.
Cho đến , cậu ta đi chơi với , không may gãy chân phải nhập viện, cần tiền đặt cọc mà mọi người không mang đủ.
Tôi chuyển cho cậu ta một khoản.
Và, sau là hết.
“Cảnh sát Văn.”
Tôi ôm lấy tia hy vọng cuối cùng,
“Có khi , cậu ấy gặp t.a.i n.ạ.n gì không? Ví dụ như mất ? Hay bắt cóc?”
Anh ta không ngẩng đầu, ném cho tôi một từ:
“Hừ.”
“Cung cấp nhật ký chuyện, chúng tôi sẽ cố gắng giúp cô định vị.”
Tôi kìm nén cơn tức giận đưa .
Anh ta lướt màn hình.
Ngón bỗng dừng lại, cau mày:
“ trai cũ ở thiên đường?”
Xong , để anh ta WeChat của tôi …
“Tôi vẫn còn đang thở dốc ở đây, cô đặt chỗ trước cho tôi à?”
Tôi ho khan một tiếng, ánh lảng tránh chột dạ:
“…Xin đừng tự nhận, không nhất thiết là anh đâu.”
Anh ta cười lạnh một tiếng, tiếp tục xem.
“Baby ngoan?”
Mặt tôi đỏ bừng.
Lẽ ra nên sửa lại biệt danh trước …
Anh ta dán màn hình, răng hàm nghiến ken két:
“Được lắm Tống Thiểm Thiểm, yêu nhau bốn năm, cô cũng gọi cả lẫn họ tôi, giờ lại gọi một lừa đảo chưa từng gặp mặt là ‘baby’?”
Tôi xấu hổ muốn độn thổ, tìm xem ở đâu có khe hở.
Anh ta tiếp tục bới móc nhật ký chuyện của tôi.
Mỗi khi xem một câu, sắc mặt lại đen đi một phần.
“Chị , nay lạnh quá, ôm em đi.” “Hừ, lạnh thì không biết mặc quần áo à?”
“Chị , nay em hơi khó chịu, đầu cứ choáng váng.” “Không khỏe thì không biết đi khám bác sĩ à? “Chị” cậu ta biết chữa bệnh chắc?”
“Chị , nay em giúp chị lên rank Vương giả , có thưởng gì không?” “Thưởng cho mày một cặp còng màu vàng hồng.”
“Chị , một mình em mệt quá, muốn có chị ở bên.” “Đến nhà tù siêu VIP nằm vạ vật đi, có khối tù nhân sẽ ở bên mày.”
“Anh đừng đọc nữa!”
Tôi xấu hổ xen lẫn phẫn nộ, muốn giật lại .
Ánh Văn Kiêu đột nhiên sững lại, không thể tin nổi:
“Năm vạn ! Tống Thiểm Thiểm, cô chuyển cho hắn năm vạn !”
“Năm xưa cô ngủ với tôi ba ngày, mời tôi ăn bát mì cay chín đồng chín! Một lừa đảo chưa gặp mặt lại được cô cho năm vạn ! Thế tôi là cái gì?”
Một tiếng hét khiến vài đồng nghiệp xung quanh đều liếc nhìn hóng chuyện.
Tôi lập tức c.h.ế.t đứng.
Vọt tới bịt miệng anh ta:
“Cậu ấy khác anh.”
Vả lại, còn là sinh viên nghèo, lấy đâu ra tiền…
“Khác chỗ ? Khác chỗ giỏi giả vờ hơn tôi, giỏi lừa hơn tôi à?”
Thái độ của anh ta cũng châm ngòi cơn giận của tôi:
“Cậu ấy luôn báo cáo mọi chuyện với tôi! Ngày cũng chúc tôi ngủ ngon! Lắng nghe tôi than phiền! Cho dù không gặp mặt cũng không khiến tôi cảm mình đang yêu cái ! Còn anh thì sao? Anh làm được không?”
Anh ta lập tức im lặng.
Ánh chất chứa cảm xúc mà tôi không thể hiểu nổi.
Năm xưa, chúng tôi chia không hề êm đẹp.
Tôi lẽo đẽo theo đuổi Văn Kiêu rất lâu anh ta mới đồng ý.
Tôi là sinh viên đại , anh ta là lính biên phòng lại công tác ở xa.
Khoảng cách 4000 km, yêu xa ba năm.
Từ yêu đương mặn nồng đến cãi vã điên cuồng.
Lần cãi nhau cuối cùng, tôi đề nghị chia .
Anh ta được, dù sao anh ta cũng mệt .
Tôi trong cơn tức giận, gửi chụp chung với một nam sinh khác để chọc tức anh ta.
Anh ta : “Chúc em hạnh phúc.”
Tôi chất vấn ý anh ta là gì.
Anh ta lại : “Cứ coi như tôi c.h.ế.t đi.”
Tôi tức giận lần .
Nạp cho QQ của anh ta mười năm Kim cương xanh.
Sau đổi tất cả tài khoản mạng xã hội thành “ trai cũ ở thiên đường”.
Cách biệt bao nhiêu năm, ai ngờ gặp lại trong tình cảnh này.