Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
10
Cố lại dẫn tôi nhà cũ chơi, lần này cũng theo.
Cửa vừa đóng lại, lập tức lao vào lòng Cố .
Khi nhìn tôi, ánh mắt ta tràn đầy đắc ý và thách thức.
Tôi tất nhiên mảy may bận tâm, một mình lăn xả khắp , đào chỗ này bới chỗ kia, khiến cả rối bời như bãi chiến trường.
trở , Cố muốn nắm tay tôi.
【Nam chính đang tính diễn vai “ chồng yêu vợ” mặt dân làng sao?】
【Nhìn kìa, nữ phụ lại sắp phát điên rồi!】
Quả nhiên, phía sau vang lên tiếng “Ái da!”.
ôm mắt cá chân ngồi bệt xuống đất, dáng vẻ yếu đuối tội nghiệp.
Nước mắt ngấn khóe mắt, như sắp trào nhưng lại rơi xuống.
Đúng chuẩn một bức tranh “mỹ nhân u sầu”.
Cố xót xa, cũng thèm diễn cảnh ân ái với tôi nữa.
Anh ta bế chạy vội nhà.
Vợ trưởng làng và mợ Vương ngang qua, cất giọng châm chọc:
“Niu Niu à, chồng con sắp bị cướp mất rồi.”
“Đáng thương quá, cha mẹ mất rồi, đến chồng cũng sắp mất nốt.”
【Đám làng này đúng là kinh khủng, chuyện như rắc muối vào vết thương.】
Tôi giả vờ buồn bã chạy nhà.
Lời đồn gió bay cứ tới , tôi thích nghe mà.
Tối hôm đó, mặc kệ cha mẹ can ngăn, Cố vẫn mò sang nhà .
Tôi canh , vác cuốc thẳng nhà cũ.
【Ơ, khuya thế này rồi, nữ chính tính làm gì vậy?】
【 lẽ ấy biết nơi cất giấu đồ rồi sao?】
【A a a, nữ chính thật sự biết! Tuyệt vời! chính thức bước vào kịch bản “nữ chính vươn lên”!】
Tôi lần theo ánh trăng, tìm đến hòn đá kia, đào cái hộp chôn bên dưới lên.
Quả nhiên giống như lời bình luận .
hộp vài thỏi vàng, một số trang sức bằng ngọc.
hai phong thư:
Một cha mẹ tôi để lại.
Một là do cha mẹ nuôi viết.
cha mẹ tôi năm xưa phải cố ý bỏ rơi tôi.
Mà do tình thế cấp bách, họ buộc lòng phải đặt tôi cửa một nhà dân.
Hy vọng tôi được cưu mang.
tiếc là nhà đó đã sang nước ngoài, lại giúp việc cũng chính là mẹ nuôi tôi sau này.
Từ đó tôi được bà nhận nuôi.
Sợ cha mẹ quay lại tìm.
Cha mẹ nuôi tôi từng nhiều lần đến cổng ngôi nhà ấy chờ đợi.
Nhưng mãi vẫn tin tức.
thư, cha mẹ rằng họ rất yêu tôi.
cần sống, họ nhất định tìm được tôi.
【 , nữ chính đáng thương quá… Bố mẹ ấy là tốt… tiếc sau này lại bị nam chính và nữ phụ mạo danh nhận lại!】
【Sợ gì chứ! nữ chính đã tỉnh táo, kịch bản cũng thay đổi hết rồi.
Nhất định ấy nhận lại cha mẹ , nhất định!】
Tôi vừa nhìn dòng bình luận vừa khóc ròng.
kiếp , nhà họ Cố đột nhiên sống sung túc là vì mạo danh tôi để lừa cha mẹ lấy tiền.
Khó trách bọn họ bỗng giàu lên nhưng lại xích tôi chuồng heo..
Khó trách tôi c/h/ế/t, Cố mẫu :
“Cuối cùng cũng thể lên thành phố sống sung sướng với con trai rồi.”
… họ sợ tôi tỉnh lại, phá hỏng kế hoạch họ!
… họ ghê tởm hơn tôi tưởng.
【Nữ chính khóc rồi… … bé đừng khóc mà…】
【Tìm được đồ rồi, cả thư giới thiệu.
Sau này là hành trình lên đời nữ chính!
Cứ mạnh mẽ lên, rồi quay xử cả nhà nam chính cũng chưa muộn!】
Tôi lấp lại cái hố vừa đào.
vốn đã đầy hố, thêm một cái nữa cũng ai để ý.
Tôi ôm hộp, rời khỏi .
khỏi nhà, tôi đã giắt theo mấy tờ thư giới thiệu.
Trời vẫn tối.
Tôi quyết định quay nhà họ Cố nữa,
Nhân đêm đen gió lớn, một mạch tiến thẳng lên huyện.
【Ủa, nữ chính luôn rồi sao? Bất ngờ quá!】
【 bây đợi đến khi nào? phải xem lịch chọn ngày đẹp chắc?】
【Tôi cứ cảm giác, đàn ông xuất hiện ban ngày kia và nữ chính gì đó liên quan…】
【Câu trên chuẩn đấy!】