Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
2
Nhân viên đăng ký xác minh xong thân phận, liền đóng dấu lên đăng ký ghi tên Giang Tuyết.
dấu hạ xuống, Cố Văn Lâm rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
vui vẻ cất tờ chứng nhận, từ trong túi lấy viên kẹo sữa Đại Bạch Thố đã chảy gần hết, nhét vào tay .
Xoa đầu , khen câu: “Ngoan lắm!”
Cố Văn Lâm rất điển , ngũ quan rõ nét, kiểu soái ca hiếm gặp.
Nếu không phải do mấy dòng bình luận nói rằng trái lời sẽ c/h/ế/t, chắc chắn sẽ nôn nóng muốn gả cho ngay.
bước khỏi cục đăng ký , đám người liền ùa tới vây quanh.
người đàn ông và người phụ đứng ở hàng đầu tiên.
Người đàn ông cất tiếng hỏi: “Sao ? được chưa?”
Dưới ánh mắt tràn đầy mong đợi , Cố Văn Lâm giơ tờ chứng nhận lên lắc lắc:
“ , giờ hai người hài lòng chưa?”
Hai người nghe vậy vui mừng mặt: “, lắm! được , được .”
【Hai người này chắc , mấy người phía sau chắc bà thân thích được mời đến để ngăn cản bỏ trốn chứ gì?】
【Đúng vậy, bọn còn chưa biết mình với người phụ khác ngay trước mắt . Hahahaha…】
【Có ép cưới người ngốc như vậy, đúng bất hạnh .】
【Hừ! Nếu không nhờ liều mạng nhảy xuống cứu , đã c/h/ế/t đuối . Mà vì kiệt sức, bị ngạt nước quá lâu nên mới bị tổn thương não, thành ngốc nghếch.】
【Nói vậy đúng biết ơn đấy.】
【Phi! Nếu biết ơn thật sao lại hi sinh hạnh phúc ? Chẳng qua nhắm vào tài sản mà cha nuôi để lại thôi.】
【 muốn chiếm gia sản, sợ dân làng chửi, nên mới ép mình cưới người ngốc.
Cũng vì thế mà hại cả đời.】
【A a, thế giới này thật hiểm ác…】