Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7pkKv9dhwI

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

5

Không gian chật chội, bức bối chất đầy đồ đạc, tôi gần như không có chỗ đặt chân.

Nhưng những dòng lướt qua nhanh chóng khiến tôi không còn tâm trí để ý đến những thứ này.

【Không biết gia đình này tối nay sẽ chết kiểu đây.】

【Một tuần , một huấn luyện viên thể hình vô tình đi vào đây đã bị một con ma bác sĩ lột da sống, tiếng kêu thảm thiết đó, chậc chậc, vang vọng khắp cả khu.】

【Tôi còn nhớ có một nam streamer vì muốn câu view đã một mình vào căn nhà này, kết quả livestream chưa đầy một phút đã bị đói phanh thây.】

【Đúng đúng, còn có một cặp đôi ngoại tình bị đám ép uống 50 viên Viagra, mệt đến chết.】

6

Tôi sợ hãi đến mức quỵ xuống đất.

Căn nhà này là nhà khu vực trường điểm, được mua để em kế có thể vào học trường cấp hai trọng điểm.

Tuy căn nhà đã cũ, lại còn ở tầng áp mái nhưng vì là nhà khu vực trường điểm nên rất được săn đón.

Mẹ kế và bố nói rằng giá mua đứt là 2,8 triệu tệ.

Ép cả nhà tôi bán nhà ở tỉnh bên cạnh để cùng nhau chuyển đến đây.

Nhưng lúc này tôi mới biết, mẹ kế vì tham tiền đã bỏ ra một trăm nghìn tệ để mua một căn nhà ma.

7

Dưới ánh trăng.

Tôi điên cuồng tìm kiếm tấm Nhiếp Hồn Phù được nhắc đến .

khi đưa kẻ đã sát hại mẹ vào tù, tôi không thể chết.

Mẹ kế cũng không thể chết.

Bà ta là người duy nhất có mặt tại hiện trường khi mẹ tôi nhảy .

Tôi còn cần bà ta ra tòa làm chứng giúp tôi.

Nhưng chưa kịp tìm được bao lâu mẹ kế đã giật tung cửa nhà , hừ lạnh tôi:

"Mọi người còn chưa ăn tối, không nấu cơm, để tao chết đói à?"

Tôi vội nhìn đồng hồ.

22:30.

còn một tiếng rưỡi nữa là đến lúc ma xuất hành.

Tôi lo đến toát mồ hôi nhưng không dám nói ra sự , vì họ sẽ không bao giờ tin tôi.

Kết quả là lời dứt.

Bố tôi đã giận xông vào, túm lấy cổ áo tôi lôi ra bếp, gắt lên: "Bắt ở nhà nên không vui, giở thói ngang bướng không?"

"Cũng may mẹ chết sớm, chứ không bộ dạng không hiểu chuyện của bây giờ cũng chết rồi."

Nhắc đến mẹ, mắt tôi lập đỏ ngầu.

Ba năm , khi mẹ tôi mang thai tám tháng đã bị người ta từ trên xuống, một xác hai mạng.

Bố tôi một mực khẳng mẹ bị trầm cảm khi mang thai, nghĩ quẩn nên đã tự mình nhảy .

Nhưng tôi biết, không .

Buổi sáng khi đưa tôi đi học, mẹ còn nói tối sẽ dắt tôi đi mua bánh kem dâu để chúc mừng tôi thi được một trăm điểm.

Sao có thể đột nhiên nhảy được?

Chắc chắn có người đã bà.

Nhưng dù tôi có khóc lóc thế nào, bố vẫn một mực khẳng là nhảy , rồi vào tháng thứ hai sau đó, ông ta đưa mẹ kế và em kế nhà.

8

Lúc này, cảm xúc bị dồn nén khiến tôi bùng nổ.

Tôi hét vào mặt ông ta: "Ông không xứng nhắc đến mẹ! Ông cứ chờ xem, sớm muộn tôi cũng sẽ tự tay tống kẻ đã hại chết mẹ vào tù!"

Đây là lần đầu tiên tôi nổi giận kể từ khi mẹ kế bước vào nhà, cũng là lần đầu tiên tôi thể hiện rằng tôi sẽ truy cứu đến cùng chết của mẹ.

Điều này khiến cả bố và mẹ kế đều sững người.

Ngay sau đó, bố tát mạnh một vào mặt tôi.

Lực mạnh đến mức khóe miệng tôi lập rỉ máu.

Ở phía bên kia, em kế không ngại chuyện lớn mà châm chọc khiến tôi như rơi vào hầm băng.

Nó nói: "Chị đúng là ngu chết đi được, mẹ chị chính là do mẹ tôi xuống đấy, sao nào?"

9

Mẹ kế vội bịt miệng nó lại.

Bố nhíu , quát lớn: "Con nói linh tinh thế!"

Ông ta chưa bao giờ nổi giận em kế.

Việc đột nhiên nổi giận khiến em kế lập bùng nổ.

Nó hét lên: "Chính là mẹ đã bà ta xuống! Con nói cũng không được à?"

"Lúc đó bố cũng có mặt mà?"

Không khí rơi vào im lặng ngắn ngủi.

Tôi không thể tin nổi nhìn bố.

Hy vọng ông có thể giải thích điều đó tôi nhưng ông lại nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác.

Vẻ mặt lảng tránh đó khiến tôi lập suy sụp.

" là ông vì bảo vệ con tiện nhân này mà một mực khẳng mẹ tự tử?"

"Ông làm có xứng những mẹ đã đối xử tốt ông không!"

Giọng tôi ́i oán đến mức gần như xé rách, nước mắt cũng rơi lã chã.

Tôi chộp lấy chiếc điện thoại bên cạnh.

"Cặp đôi gian phu dâm phụ các người, tôi sẽ tống hết các người vào tù!"

Nhưng điện thoại còn chưa kịp bấm số đã bị bố tôi giật lấy, ném vỡ tan trên đất.

Ông ta rút thắt lưng ra, hung tợn nói: "Hôm nay tao không đánh tâm phục khẩu phục không xứng làm bố !"

10

Ông ta đã ra tay tàn độc.

Ban đầu tôi còn có thể đánh trả một hai nhưng cuối cùng bị ông ta và mẹ kế hợp sức đánh đến mức nằm bẹp trên đất không dậy nổi.

lúc đó, em kế ngồi xổm mặt tôi cười tủm tỉm nói: " chưa, dù có nói chị biết, chị cũng chẳng làm được tôi đâu."

Nó chớp mắt: "Dám hó hé ra ngoài một câu, tôi sẽ bảo bố cắt lưỡi chị."

kinh ngạc tột độ.

【Tôi đang xem livestream nhà ma mà? Sao lại biến thành phim kinh dị gia đình rồi?】

【Đúng , gia đình này quá đáng , hại chết mẹ rồi lại hợp sức bắt nạt con gái. muốn lũ ác xuất hiện ngay bây giờ, xé xác thành vạn mảnh.】

Nhắc đến ma , tôi cứng người.

Vội vàng nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường.

11:52.

Lòng tôi thắt lại.

rồi bị cơn giận chiếm hết tâm trí, hoàn toàn quên mất mình trốn nhà mười hai giờ.

Bây giờ còn tám phút.

Dù những lời nói có xảy ra hay không tôi cũng trốn vào nhà .

Nếu là .

Tôi nhìn phía bố và mẹ kế đang nấu bữa tối cười nói vui vẻ bếp.

hãy để ác báo thù mẹ.

Nếu là giả, sau này tôi cũng sẽ tống họ vào tù.

Nhưng cơ thể thực sự quá đau.

Tôi nằm trên sàn, bò được vài bước đã đau đến mức ý thức mơ hồ.

khi ngất đi, tôi nói: 【Người đầy máu thế này, chẳng lẽ chết rồi đấy chứ?】

11

cơn mê man, tôi mẹ đang cười và vẫy tay tôi.

Bà vẫn xinh đẹp như .

Mặc chiếc váy trắng mà bà yêu thích nhất, gió nhẹ thổi bay tà váy và mái tóc của bà.

Tôi vui mừng chạy phía bà nhưng chưa kịp đến gần đã bị bà mạnh ra.

Vẻ mặt quyết liệt khiến tôi giật mình tỉnh giấc.

thở phào nhẹ nhõm.

【Không chết là tốt rồi, không chết là tốt rồi.】

【Em gái ơi nhanh lên, đã mười một giờ năm mươi bảy rồi, không còn nhiều thời gian đâu.】

Tôi vội ngẩng đầu nhìn đồng hồ.

Ngay khoảnh khắc rõ thời gian, tôi gần như phản xạ có điều kiện mà bò phía nhà .

Tôi nhất sống.

Tôi đã hứa mẹ sẽ cố gắng thi đỗ đại học, sống tốt bà xem.

Nếu tôi thảm hại như thế này mà đi tìm bà.

Bà nhất sẽ cảm áy náy.

Cơ thể ướt đẫm máu và mồ hôi.

Tôi kéo lê một vệt máu dài trên sàn nhà.

Mắt sắp đến nơi.

Em kế đột nhiên ngồi phịch lên người tôi, hào hứng nói:

"Chị ơi, ta chơi trò cưỡi ngựa đi."

Nói rồi nó bắt đầu nhún nhún mô phỏng.

Mỗi lần nhún đều cố tình ngồi lên vết thương đang rách của tôi.

Tôi đau đến toát mồ hôi lạnh nhưng không còn sức để nó ra.

tầm mắt, tôi bố liếc nhìn phía tôi một nhưng rất nhanh ông ta đã dời mắt đi, hôn lên má mẹ kế một , nói: "Tình cảm của hai chị em này tốt."

Nước mắt không kìm được mà rơi xuống.

Quãng đường mà ngày thường mất 3 giây để đi đến, lúc này tôi lại tiến lên một cách khó khăn đến .

Tôi lại nhìn lên đồng hồ.

11:59.

còn một phút nữa.

Ngay khoảnh khắc em kế nhấc mông lên lần nữa.

Tôi gần như dồn hết sức lực, mạnh nó ra rồi lăn bò vào nhà , khóa trái cửa lại.

Ngay sau đó, tiếng chuông mười hai giờ vang lên.

Tùy chỉnh
Danh sách chương