Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
03
khi ngủ, lại mon men tới gần tôi.
“Vợ ơi…”
“Đừng phiền tôi, tôi muốn ngủ.”
“Vợ à, em đồng ý mà, anh đảm bảo chỉ lần này thôi!”
“? Ý anh là bố mẹ anh còn đủ sức sinh tiếp đứa thứ ba, thứ tư à?”
“Ây da, anh không có ý , chỉ là tình huống bây giờ đặc biệt…”
“Đúng là tình huống đặc biệt thật. Tôi mình ở chăm con, chẳng có ai giúp đỡ, giờ còn bắt tôi trông thêm con cho mẹ anh. Cả nước này, chắc tôi là người đầu tiên đấy!”
“ mà mẹ anh không tự chăm được mà!”
Tôi tức mức muốn nổ tung, lật người ngồi dậy, quát thẳng vào mặt anh ta:
“ tụt quần xuống không nói là mình không nuôi nổi hả?!”
“Đã lớn tuổi như vậy , còn chuyện này hại con cháu, không biết xấu hổ ?!”
tôi nói thẳng như vậy, lập tức sa sầm mặt:
“Cố Hân Nghi, em nói chuyện có bớt nghe chút không?”
“Các người chuyện coi, thì đừng trách tôi nói năng nghe!”
tôi không lay chuyển, giận dỗi ôm gối sang phòng khách ngủ.
trận cãi vã này, tôi đã hoàn toàn mất ngủ, chỉ có nằm suy nghĩ xem bước tiếp theo mình nên .
Từ nay tôi vốn không thích mẹ chồng. khi kết hôn thì không rõ, khi cưới, sự khôn lỏi và tính toán bà ta dần bộc lộ.
Chỉ chưa đầy tháng đám cưới, trong buổi tụ tập gia đình, mẹ chồng đã công khai đề nghị tôi cho bà đồ trang sức bằng vàng.
“Hân Nghi à, mẹ vòng vàng trên tay con càng càng thích. Còn cả sợi dây chuyền vàng con nữa, cũng chẳng con đeo thường xuyên, có cho mẹ đeo mấy hôm không?”
Nếu bà ta nói câu này khi ở , có khi tôi còn suy nghĩ mà cho bà ta .
bà ta lại cố tình nói mặt họ hàng, chính là muốn dồn tôi vào thế .
Dù ngoài tôi , cả bàn toàn là họ hàng bên chồng.
Mọi người đều cười cười phản ứng tôi, lại còn có kẻ nhiều chuyện phụ họa thêm:
“Đúng Hân Nghi, mẹ chồng em vất vả cả đời, em cứ để bà đeo , dù cũng có hỏng được đâu!”
Tôi người đàn bà nói, trên cổ bà ta cũng đang đeo sợi dây chuyền vàng, bèn cười nói:
“Vậy chị cho mẹ chồng tôi dây chuyền chị , dù cũng chẳng hỏng mà!”
Cô ta rõ ràng sững người, cười gượng gạo:
“Ây da, móc khóa dây chuyền tôi mở lắm, không thì tôi đã cho mẹ chồng cô .”
Tôi cười lạnh tiếng, giả vờ đứng dậy:
“Không , để tôi giúp chị tháo!”
Người đàn bà kia sợ mức lắp bắp:
“Không… không cần đâu.”
Bị tôi từ chối ngay mặt mọi người, mẹ chồng có chút mất mặt.
Bà ta vẻ ấm ức, nói:
“Không , mẹ chỉ tiện miệng nói vậy thôi, con không muốn thì thôi.”
Tôi cười nhạt:
“Đúng là con không muốn.”
Mẹ chồng nghe vậy, suýt nữa thì khóc:
“Mẹ cũng phải liều cả diện mới mở lời nhờ con, thế mà con lại từ chối dứt khoát, chẳng nể nang cả!”
Mấy người họ hàng bên cạnh cũng hùa theo:
“Ôi chao ôi, con dâu này dữ ghê ha!”
Mẹ chồng nghe vậy, càng thêm đà, lau nước mắt nói:
“Đúng vậy, bọn trẻ thời nay chẳng còn chút hiếu thảo nào nữa!”
Tôi trợn mắt bà ta, thẳng thừng đáp:
“Vậy thì tìm cho con trai mẹ cô vợ bằng tuổi mẹ , hiếu thảo lại có chuyện để nói với mẹ!”
Mọi người xung quanh lập tức bụm miệng cười.
Mặt mẹ chồng đỏ trắng, trông vô cùng coi.
04
Từ chuyện , tôi bắt đầu cảm mẹ chồng là người thâm sâu, không hề hiền lành thật thà như khi cưới hiện.
này, có nhiều chuyện nhỏ càng chứng điều .
Ví dụ như mỗi lần về mẹ chồng ăn cơm, bà ta nào cũng tỏ nhiệt tình, chủ động xới cơm cho chúng tôi.
trong bát tôi, dù xới qua xới lại cũng chỉ toàn rau xanh và mì sợi.
Còn dưới đáy bát con trai bà ta thì luôn có hai quả trứng.
Không chỉ vậy, ngay cả vị trí đặt thức ăn bà ta cũng có sự tính toán kỹ lưỡng.
Đĩa rau xanh luôn được đặt mặt tôi.
Còn thịt cá thì nhất định bày ngay mặt con trai bà ta.
Bà ta nói với :
“Mẹ không mệt đâu, chỉ cần hai đứa tốt là mẹ vui .”
Bà ta nói chuyện với chồng tôi đầy ân cần, khi quay sang tôi thì lại bảo:
“Mẹ già , chân cẳng cũng chẳng còn linh hoạt nữa, này phải giao cả này cho con quán xuyến .”
Tôi cười tít mắt đáp lại:
“Được thôi mẹ, vậy hôm nay mẹ cứ giao luôn sổ tiết kiệm, giấy chứng nhận quyền sở hữu đất cho con nhé!”
Mẹ chồng sững người, gắt lên:
“Con gấp , mấy thứ sớm muộn cũng là các con mà!”
“ khi mất thì để lại cho con trai mẹ, là vì mẹ chẳng mang theo được. nếu mẹ cho ngay bây giờ, mới thực sự là thương con .”
Mẹ chồng trừng mắt tôi đầy tức tối, không nói thêm lời nào.
Tôi thừa thắng xông lên:
“Mẹ à, hóa mẹ chỉ định giao việc cho con thôi nhỉ, chẳng khác nào muốn con bảo mẫu miễn phí cả đời cho mẹ!”
Mẹ chồng giận mức giậm chân bình bịch, tức tối chạy mách con trai bà ta.
Mấy lần đôi co như vậy, tôi cũng chán không muốn về bên thường xuyên nữa, có việc cũng bảo tự về quê lo liệu.
Chính vì ít qua lại với bà ta hơn, nên mẹ chồng sinh đứa thứ hai, tôi mới biết chuyện.
Điều khiến tôi thắc mắc là: Chẳng lẽ cũng không biết chuyện này ?
Anh ta vốn là người khá tinh ranh, tại lại không những vấn đề phía việc cha mẹ đã cao tuổi mà vẫn muốn sinh thêm con?