Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Hóa bình thường tôi vẫn chưa thỏa mãn à? Xem phải chứng bản thân đàng hoàng thôi.”
Tôi gào thét suốt cả đường , cổ họng cũng khản đặc.
“ , lừa họ vui thôi , anh cừ nhất!”
“Ông chủ tha mạng!”
“Muộn .”
“Cứu mạng! Giết người!…”
Mông bị vỗ cái rõ đau.
“Để dành hơi rên , lát kêu tiếng thì đừng trách tôi.”
dùng hành động thực tế để tôi lĩnh hội sâu sắc thế nào tinh lực dồi dào của anh .
“ , cầu xin tổng khai ân!”
Anh đột ngột dùng sức, “Gọi gì?”
Tôi hét tiếng, “Ba ba, tha mạng!”
Hơi thở bên tai tôi trở nên dồn dập, “Còn gì ?”
“Anh ơi, ông xã… , tha !”
trận cuồng phong bão táp.
cô bạn từng kể, ông chủ của cô rất lợi hại, đúng chuẩn “đêm bảy lần”.
như vậy thì tôi biết, bởi những lúc anh sung sức nhất, tôi đều ngất giữa chừng.
Nhưng bây giờ anh khôn hơn .
Mỗi khi tôi sắp thiếp , anh sẽ dừng tôi nghỉ ngơi, đút tôi uống nước.
Sau đó, tiếp tục.
Cứ chìm chìm như thế, đến khi chân trời hửng màu trắng bạc.
Lúc tôi tỉnh lần thì chiều ngày hôm sau.
Vừa mở , tôi thấy đang nhìn mình chằm chằm bằng ánh rực lửa.
Nghĩ đến tội mình phải đêm qua, tôi, trong tình trạng mất nước nghiêm trọng, vẫn nặn vài giọt nước .
“Ghét anh…”
“Khoan khóc , xem tài khoản ngân hàng .”
Tôi vừa nức nở tố cáo anh, vừa run run cầm điện thoại .
, mười, trăm, nghìn… Trời đất, tám con số .
Khoan , hoa đếm nhầm , phải đếm lần .
Hu hu, đây tiền tăng ca tôi xứng đáng nhận.
mỉm cười đút thìa vào miệng tôi.
“ xong đếm tiếp, chạy đâu đâu.”
Tôi tức tối lườm anh, “ muốn tôm hùm .”
lắc đầu bất đắc dĩ, “Từ lúc theo anh béo năm cân , sao vẫn còn nghĩ đến chuyện uống thế?”
Mặt tôi hơi đỏ , nhưng vẫn phục, “Béo cũng chưa tới năm mươi cân, muốn tôm hùm .”
“Bây giờ cơ thể đang yếu, đồ quá dầu mỡ. Ngoan ngoãn .”
Thìa đưa đến bên miệng tôi.
Tôi mím chặt môi mở.
Hai năm qua, khẩu vị của tôi bị anh nuôi kén chọn . trắng nhạt nhẽo vô vị, tôi nuốt trôi.
“Thật sự ?” Giọng anh đều đều, nghe vui giận.
Tôi chớp , gật đầu lia lịa, “ tôm hùm .”
“ thôi.”
Anh thong thả cởi chiếc đồng hồ trên cổ tay xuống.
Sau đó gửi tin nhắn thoại trợ lý: “Hôm nay hủy mọi cuộc họp. Trong vòng hai ngày tới làm phiền tôi.”
Tôi hoảng hốt nhìn anh: “Anh định làm gì?”