Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Anh bắt đầu cởi áo khoác ngoài, “Không em muốn ăn tôm hùm sao?”
Tôi kinh hãi lùi về , “Anh ý gì? Ăn tôm hùm cơ?”
từng bước ép sát , “Bảo bối, do em yêu cầu . Vốn dĩ anh thương em cơ thể yếu ớt, nhưng nếu em đã không thể đợi được như vậy, thì dù thế anh thỏa mãn em thôi.”
…
tiếng , toàn thân tôi như bị xe lu cán qua.
thể nằm liệt trên giường, ngoan ngoãn được đút ăn.
2
ở nhà chăm sóc tôi suốt ngày.
Anh tỏ vô cùng vui vẻ, trêu chọc chim nhỏ trong nhà.
tay hào phóng, vàng bạc châu báu cứ bốc thành nắm đưa tôi.
Tôi vịn vào cái eo đau nhức, tra giá từng món trên mạng.
Phấn khích mức khóe miệng không ngừng nhếch lên.
Chút bực bội sót tan thành mây khói.
Thậm chí nén đau nấu ông bát mì.
hứng khởi bưng bát lên, ăn miếng, đôi mày đang bay bổng bỗng chốc chùng xuống.
Nhưng anh vẫn ăn hết.
Trước khi , anh ôm tôi vào lòng ngồi lên đùi, hôn tới tấp.
“Duyệt Duyệt, anh công tác tuần, ở nhà ngoan anh về nhé.”
“Vâng vâng, , , kiếm nhiều tiền vào, em không chạy lung tung đâu.”
Em trông anh về phát thêm phúc lợi đây này.
“Chuyện anh công tác không được nói bất kỳ ai.”
“Biết rồi, bí mật kinh doanh , em nhất định sẽ bảo vệ tốt chuyện của anh.”
Dù sao thì ông hào phóng như vậy khó tìm.
khi , tôi gói chỗ mì mang ở sân , Uy Mãnh Ca.
Uy Mãnh Ca nặng tới tám mươi cân, “sinh vật” duy nhất tôi sợ ở đây.
Mọi người trong biệt thự đều đối xử với tôi khách sáo.
này, mỗi lần nhìn thấy tôi đều sủa to.
hận không thể lao tới cắn tôi vài miếng.
Lần đầu tiên gặp, nó phấn khích mức suýt nhảy khỏi lồng.
Bốn chân đập mạnh xuống đất, phát âm thanh kinh thiên động địa.
Sợ mức tôi dùng cả tay chân ôm chặt lấy eo .
sững sờ.
Rồi anh nhẹ nhàng vỗ lưng tôi, nói: “Nó quá nhớ em thôi, không cắn em đâu.”
quá nhớ tôi hay quá muốn ăn thịt tôi?
Anh nói vậy làm tôi càng sợ hơn.
Từ đó về , lần gặp nó tôi đường vòng.
Nó cưng của . Ông ngoài thích tôi thì chính thích nó.
Ngày thăm nó, cái dáng vẻ cưng chiều đó tôi nhìn ghen tị.
Nếu không biết anh không sở thích đó, tôi tưởng anh sắp ngoại tình với người khác.
Tôi vì muốn lấy lòng này, thường động mang đồ ăn nó.
Điều kỳ lạ , những người khác ăn thì nó yên tĩnh.
khi tôi , nó vừa sủa vừa nhảy, sức vùng vẫy trong lồng.
Đúng vong ân bội nghĩa!
Nhưng dù nó quậy phá thế , cơm tôi nó vẫn ăn ngon lành.
Vậy hôm nay, bát mì tôi tự tay làm, nó không thèm động miếng.
Tôi nắm chặt tay.
thối này, dám chê cơm tao nấu khó ăn à?