Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
Đúng , ông trời c.h.ế.t tiệt thật sự sắp xếp cho tôi một cốt truyện như .
Tôi vừa dẫn Bạch Y Y lầu, vừa thầm mắng trong lòng.
Bạch Y Y ở phía sau tôi thể hiện đầy đủ dạng “bạch liên hoa” của mình.
Lúc thì rơm rớm nước hỏi tôi: “Tổng giám đốc có dễ gần không?”, lúc thì yếu đuối ám tôi: “Tôi không làm nổi nặng.”
Tôi nghe cô ta líu ríu nói chuyện suốt đường , hoàn toàn không cô ta yếu đuối ở chỗ nào.
Cuối cùng tôi không thể nhịn nữa, nói: “Cô đến đây làm cho tổng giám đốc, không đến đây làm bạn gái của anh ta, làm thì làm, không làm thì cút.”
Cảm ơn nhiều năm tôi ở bên cạnh Lục Như Chu, anh ta truyền thụ kinh nghiệm.
Nghe một lời như , “bạch liên hoa” nghẹn ngào hồi lâu, cuối cùng yếu ớt hỏi tôi: “Chị ơi, có chị không thích em không?”
Tôi mặt mày chức nói: “Trong giờ làm gọi tôi là thư ký Trần, đừng có lộn xộn quan hệ.”
“Bạch liên hoa” bị tôi làm nghẹn họng nửa ngày, cuối cùng ngoan ngoãn theo tôi tầng cao nhất.
Ha ha, làm nhiều năm, tôi là một con cáo già , ai làm tôi không vui, tôi nhất định sẽ phản mạnh mẽ, trừ khi… anh ta trả tiền cho tôi.
Tôi dẫn cô ta vào văn phòng Lục Như Chu, Lục Như Chu cô ta một cái, bảo tôi sắp xếp cho cô ta.
Tôi tưởng rằng họ vừa gặp nhau sẽ như sét đánh giữa trời quang, không ngờ Lục Như Chu lạnh nhạt như .
Không có Lục Như Chu ra sự nghi ngờ của tôi hay không, anh ta xéo tôi một cái, nói: “Tôi trả lương cho cô một năm cả triệu tệ là trả cho chó hả? Đến chuyện nhỏ nhặt này cô không làm xong à?”
5
【Cái kiểu phát ngôn c.h.ế.t tiệt của bọn tư bản này】, tôi thầm mắng trong lòng.
là hình như không quen lắm, tôi rõ cô ta rất muốn dính lấy Lục Như Chu.
Vẻ mặt thì yếu đuối mềm mại, còn cố tình trang điểm nhẹ nhàng đầy tâm cơ, tiếc là Lục Như Chu chẳng thèm cô ta lấy một cái, à không, một cái.
Lục Như Chu như , tôi bỏ qua những định kiến về cốt truyện, giao cho “bạch liên hoa” một chút vặt đuổi cô ta .
Có lẽ nam chưa vừa nhau, tôi thầm thở dài, dù sao chuyện của họ không đến lượt một đứa làm như tôi lo lắng.
“Đợi ”, tôi vừa định ra khỏi văn phòng, Lục Như Chu đột nhiên gọi tôi .
“Tối nay dự tối tôi” – Lục Như Chu không khách khí mở miệng.
Tôi cười gượng đáp: “Ông chủ, buổi tối là giờ tan làm ạ.”
Lục Như Chu hào phóng nói: “Tiền làm thêm giờ gấp đôi.”
“Vâng ạ, tối nay tôi chắc chắn có thời gian.” – trong lòng tôi vừa mừng thầm, vừa dứt khoát đồng ý anh ta.
Buổi tối này là buổi đầu tư do nhiều gia tộc giàu có tổ chức, khi Lục Như Chu đến đón tôi, tôi còn mặc áo phông rộng thùng thình và quần ngủ.
Không sao cả, chó làm ở nhà muốn mặc gì thì mặc.
6
Ngược , Lục Như Chu tôi vẻ khó chịu: “ xe, tôi đưa cô tạo hình, đưa cô như thế này, người ta tưởng Lục Như Chu tôi nghèo đến mức nợ lương nhân viên mất.”
Lời của thần tài, tôi còn dám không nghe sao?
Vội vàng thu dọn xe anh ta.
Anh ta đưa tôi đến một cửa hàng xa xỉ nổi tiếng, gọi chuyên gia tạo hình phối cho tôi một .
Nói thật, người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, mặc chiếc váy lễ phục này vào, tôi cảm mình thành người trên người .
Nhưng giá tiền, thôi , tôi xin kiếu.
Thật là tội lỗi tội lỗi, giai cấp vô sản nhất định sẽ chiến thắng chủ nghĩa tư bản thối nát, trên đời này có thêm một người giàu như tôi thì có c.h.ế.t ai đâu?
Lục Như Chu không chớp bao hết quần áo của tôi.
Tôi tròn dẹt anh ta, anh ta đành bất lực nói.
“ ty thanh toán, cất cái dạng đó của cô .”
Nghe , tôi vui vẻ cất cái dạng l.i.ế.m láp của mình.
Hê hê, không xé mác, mai đến trả, tôi còn kiếm thêm mấy vạn.
Lục Như Chu bỏ qua cái dạng ham tiền của tôi, đưa tôi xe, thẳng tiến đến bữa .
7
Bữa như cũ, dù sao là của giới thượng lưu , chẳng qua là uống rượu nói chuyện làm ăn.
Không may là tôi gặp gã sếp cũ keo kiệt thời thực tập.
Cái tên ngốc này tôi trẻ đẹp muốn giở trò quy tắc ngầm tôi, bị tôi đá cho mấy phát mặt mọi người.
Trong lòng tôi thì hả hê , nhưng mặt bao nhiêu người làm hắn ta mất mặt, đắc tội cấp trên ty, có thể xám xịt nộp đơn từ chức chuồn lẹ.
Cái tên khốn kiếp này vừa tôi liền ưỡn cái bụng phệ tiến .
“Cô Trần trẻ đẹp như ngày nào nhỉ, là không những năm này làm bên cạnh Lục tổng thế nào ?”
Tôi cười giả lả đáp : “Tôi làm tốt hay không thì chưa , nhưng tôi chắc chắn bụng bầu mấy tháng của ngài chắc vất vả lắm.”
Hắn ta bị tôi chặn họng không nói gì, giận dữ nói: “Giả vờ thanh cao cái gì chứ? Cô những người đàn bà kia chẳng đều dựa vào mặt leo sao?”
Tôi vừa định phản bác hắn ta, một bàn tay chắn mặt tôi.
“Tôi không Hoàng tổng nghĩ gì, dám bắt nạt nhân viên ty tôi mặt tôi. Tôi anh đúng là cởi truồng đẩy cối xay, quanh quẩn làm trò cười thôi.”
“ không lão gia nhà anh có là cóc ghẻ chân đất không, không cắn người làm người ta ghê tởm.”
Gã sếp cũ ngu ngốc kia Lục Như Chu không dám cãi, khép nép đứng mặt anh ta.
Lục Như Chu thì đưa tôi rời khỏi bữa một cách đầy khí phách.