Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

8

Nghe Lục Như Chu giúp tôi đáp trả người khác, tôi rất vui.

Ít nhất thì dân làm công cũng có chút tôn nghiêm.

Nhưng sau khi Lục Như Chu đưa tôi lên xe, anh ta cười lạnh hỏi tôi.

“Cô là tượng đá à? Bị người ta mắng còn không cãi lại! Nhìn cái bộ dạng hèn nhát của cô kìa, ra ngoài đừng cô là nhân viên của Lục Thị, mất lắm.”

Vừa tôi còn cảm động đấy, không ngờ quay đầu lại đã bị anh ta dội cho một gáo nước lạnh.

tôi nghiến răng nghiến lợi, ngoài lại không dám cãi lại anh ta.

Lục Như Chu là người như , bao nhiêu người vẻ ngoài của anh ta si mê, thì cũng có bấy nhiêu người cái miệng độc địa của anh ta tan nát cõi .

Là một đứa làm công, tôi cũng không dám cãi lại ông chủ, chỉ có nịnh hót anh ta mắng hay.

Cái tháng c.h.ế.t tiệt đi làm thuê , tôi thật sự không chịu đựng được nữa .

Tôi một nữa suy sụp , lại dựng lại tinh thần, tiếp tục làm một con “ong chăm chỉ” nơi công sở.

Nhưng Lục Như Chu cũng coi như còn có tình người, đưa tôi về nhà, tất nhiên là phải bỏ qua cái vẻ lạnh như băng của anh ta.

Sáng thứ hai đi làm, anh ta như mọi , nhìn tôi với cái vẻ giận dữ tôi không có chí tiến thủ, thương hại tôi bất hạnh.

Cả buổi sáng anh ta không với tôi một lời nào.

tôi “lộp bộp” một tiếng, chẳng lẽ tiến triển sớm, tôi sắp bị đuổi việc trước thời hạn ?

Nhưng nữ “bạch hoa” và Lục Như Chu mới gặp nhau có một thôi , nhanh đã cấu kết với nhau, muốn đá tôi đi để cô ta leo lên ?

9

May mắn là hai người họ chưa nảy sinh tia lửa tình yêu nào.

“Bạch hoa” cần cù hiện mị lực của mình, đâu là liếc mắt đưa tình cho kẻ mù xem, Lục Như Chu căn bản không để cô ta là ai.

Tôi nghiêm trọng nghi ngờ Lục Như Chu có lẽ là người tính, trước ở công ty gặp “bạch hoa” chào hỏi chúng tôi, Lục Như Chu lại quay sang hỏi tôi cô ta là ai.

Đúng là lý hết sức, tận nhà luôn.

tháng cứ như trôi qua, rất nhanh đã thời điểm then chốt.

Diễn biến của đoạn như sau:

Tôi ghen tị với “bạch hoa”, nhiều hãm hại cô ta nhưng không thành, ngược lại còn bị giáng xuống bộ phận nhân sự làm một nhân viên quèn.

tôi bất bình, thế là cấu kết với gián điệp công ty bên ngoài, trộm cắp tài liệu cơ mật của công ty, muốn đổ tội cho Bạch .

Lại không ngờ văn phòng tạm thời của “bạch hoa” lại có camera giám sát.

Tôi bị bắt quả tang tại trận, Bạch còn giả vờ cầu xin tha thứ cho tôi, dẫn việc tôi bị công ty đuổi thẳng cổ, thậm chí còn gánh trên lưng món nợ khổng lồ.

10

sách miêu tả đoạn như sau:

【Trình Từ nghe thấy mình bị vạch trần, hơn nữa công ty còn nắm giữ đầy đủ chứng cứ, cùng kinh ngạc.

Nhất thời không để liền ngã xuống đất, Bạch nhìn người phụ nữ kiêu căng hống hách thường sắc trắng bệch.

Yếu ớt mở miệng : “Có lẽ chị Trần cũng không cố đâu, chỉ là không thích em lắm… chắc , chị ấy muốn tốt cho công ty , có … tha cho chị ấy một không?」

Lục Như Chu sắc nghiêm nghị liếc nhìn Trình Từ, lạnh lùng mở miệng : “Xem như nể tình trước cô có đóng góp cho công ty, tôi không đưa cô vào đồn cảnh sát, nhưng khoản tổn thất cô phải bồi thường.”

xong liền ôm Bạch rời đi.】

Đúng, là cái c.h.ế.t tiệt như .

Tôi không mình có phải bị cửa kẹp vào đầu không, hay đây là cái quỷ gì?

Không có chút thức pháp luật nào , tiết lộ bí mật công ty là phạm pháp đấy.

Một công dân tốt ba năm liền như tôi làm chuyện như được?

Huống hồ Lục Như Chu cũng không điều tôi bộ phận nhân sự, thậm chí bây giờ anh ta còn không nhớ tên nữ “bạch hoa” là gì.

Nhưng đại thần không lay chuyển, tôi không tìm núi thì núi lại tìm tôi.

11

Hôm đó tôi đang nghỉ ngơi ở quán cà phê dưới lầu,

Một gã đàn ông mắt chuột mày gian lén lút chạy bên cạnh tôi.

“Cô Trần, tôi có một mối làm ăn lớn, không cô có muốn nghe thử không?”

Là một người làm công, đương nhiên chỗ nào có tiền thì tôi chạy đó, thế là tôi liền tỏ nghe xem.

Cứ , tôi được “chiêm ngưỡng” cái phát ngôn ngu xuẩn của hắn ta.

Bọn họ muốn tôi trộm tài liệu dự án lớn gần đây của công ty, và hứa trả cho tôi một khoản tiền thưởng hậu hĩnh.

Đương nhiên, để tỏ thành , bọn họ đã đưa trước cho tôi 20.000 tệ tiền đặt cọc.

Còn tôi… đương nhiên là vui vẻ nhận lấy .

Đừng hiểu lầm, tôi chỉ là không muốn đánh rắn động cỏ thôi.

Tôi cầm đoạn ghi âm tìm Lục Như Chu.

Sắc Lục Như Chu cùng khó coi, nhưng tôi nghĩ anh ta đại khái đã rốt cuộc là ai muốn phá hoại công ty .

Không cần nhiều làm gì, dù anh ta cũng là người có hào quang nam .

Lục Như Chu anh ta muốn thả con tép bắt con tôm, xem rốt cuộc công ty chúng tôi còn bao nhiêu kẻ phản bội.

Tôi hiểu, dù anh ta cũng là một tên tư bản gian xảo.

Nhưng tôi không ngờ, con cá lớn câu được lại còn có cả nữ .

Tùy chỉnh
Danh sách chương