Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

14

Ngôn gác đầu vai tôi, mặt mày méo xệch:

“Lỡ như anh hồi nhỏ trông xấu quá, rồi lại đổi ý không muốn cưới anh nữa phải làm sao đây?”

Tôi bật cười thành tiếng, rồi khẽ gõ nhẹ trán anh một cái:

“Ủa chứ hạng người dễ dàng thay lòng đổi dạ như hay sao?”

Anh khẽ chau mày, rồi bắt đầu liệt kê những “tội trạng” tôi:

“Tối kia thức khuya xem mấy clip trai đẹp trên Douyin, không thèm nhắn cho anh lấy một câu.

qua khi ngoài đường, gặp một anh chàng cao ráo, đẹp trai, liền đứng hình mất ba giây, lại chê bai n.g.ự.c anh không to bằng anh , rồi bảo muốn một người như ôm cho sướng.

Sáng nay cũng nữa, lại ôm điện thoại hú hét gọi một idol nào đó ‘chồng ơi’, anh cái gì cơ chứ?”

Ngôn càng nói lại càng cảm tủi thân.

Tôi chỉ biết ôm mặt cười trừ, sau đó hôn má anh một cái rõ kêu:

“Thôi ~ Anh biết rồi đó, vẫn yêu anh nhất ~”

Ngôn nghe những lời đó mới dần nguôi ngoai phần nào, rồi mới chịu lôi những tấm ảnh thời thơ ấu mình khoe.

tấm ảnh hồi nhỏ, Ngôn trông thật mập mạp, hai má phúng phính, đúng kiểu dễ thương muốn xỉu .

Tôi anh tấm ảnh đầu lại bất chợt hiện về một mẩu ký ức xa xưa…

[ – .]

Ngày đó, một cậu trai thường hay co ro người một góc tường, chỉ dám đứng đám trẻ chúng tôi xúc cát từ phía xa xa, chứ không dám lại gần.

Những người lớn khu phố đều nói thằng đó tính tình lập dị, lầm lì, nên chẳng ai thèm cùng cả.

Vào một nọ, tôi ham tận khuya mới chịu về nhà, bỗng bóng ai đó đang ngồi hí hoáy hố cát.

Khi lại gần hơn tôi mới phát hiện đó chính cậu kỳ lạ ấy.

Cậu tôi vội vàng né tránh ánh mắt, rồi lắp bắp nói:

“X-xin lỗi cậu… tớ không nên tự ý cát như … C-cậu cứ …”

Nói xong, cậu liền chạy biến mất dạng.

Kể từ ngày đó, tôi bắt đầu chú ý cậu ấy nhiều hơn.

Tôi nghe bố mẹ kể lại , cha mẹ cậu ấy đã mất một lần làm ăn xa, bây giờ cậu chỉ lại ông bà già yếu chăm nom.

Lũ trẻ con khu thường hay gọi cậu “đứa không cha không mẹ”, rồi thường xuyên bắt nạt cậu, thế nhưng cậu cũng chẳng bao giờ dám phản kháng lại.

một lần, tôi không thể nhịn được nữa đã tay giúp đỡ cậu, cậu lại gắt với tôi :

“Không liên quan gì cậu cả!”

Thật một kẻ vô ơn quá .

Tức quá nên tôi cũng mặc kệ .

Vào tối ngày sau, tôi lại ham khuya, rồi vô tình nghe tiếng thầm phát từ một bụi cỏ.

Đó chính cậu ấy, cậu đang tâm sự với một con ch.ó hoang :

Tùy chỉnh
Danh sách chương