Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Em tham gia sinh viên với mục đích ?”
Tôi căng thẳng đến mức tay siết chặt lấy ống quần, đầu óc trống rỗng thể vừa bị ngắt nguồn điện.
Đúng khoảnh khắc , không khí phòng phỏng vấn bắt đầu trở nên xôn xao, ồn ào.
Anh vẫn cứ nhìn tôi một cách chăm chú.
Tôi nuốt khan một , và đầu bỗng dưng bật ra một câu hát:
“Vì trái tim em hoàn toàn thuộc về anh, tất em đều hình bóng anh~”
Toàn bộ căn phòng… bỗng chốc im phăng phắc tờ.
Tôi kinh ngạc đến nỗi tròn xoe , người cứng đờ ngay tại chỗ.
Tôi thực sự chỉ muốn đập đầu vào tường cho xong.
Trời đất ơi, cứu con với!
Tôi vừa thốt ra điều quái quỷ vậy cơ chứ!?
Một lúc lâu sau đó, tôi nghe thấy một cười trầm thấp khe vang bên tai.
Kỷ nhìn tôi với ánh đầy vẻ hứng thú, khóe môi nhếch :
“ nhìn em cũng không tệ đâu.
Anh thích điều đó.
Chào mừng em gia nhập sinh viên.”
Có lẽ chính nhờ vào pha “muối mặt” đời đó anh ghi nhớ tôi.
Sau này, mối quan hệ đứa ngày một trở nên thân thiết hơn, cứ thế thành một cặp tự lúc nào chẳng hay.
một buổi tiệc do sinh viên tổ chức, tôi xin phép ra ngoài đi vệ sinh giữa chừng điện thoại di động bỗng kêu “tít” một .
Đó tin nhắn từ Phó trưởng – Giang Lạc Ninh.
Kèm theo một đoạn video.
Tôi tò mò nên bấm vào mở xem.
Bối cảnh được ghi đoạn clip chính phòng tiệc ngày hôm đó, trông thể vừa được quay cách đây không lâu.
Kỷ đoạn video có gương mặt đỏ bừng vì men rượu, anh ngả người dựa vào ghế, vẻ mặt có chút lười biếng, bất cần.
[ – .]
Có ai đó hỏi:
“Anh Kỷ, anh và Mạnh Vân đang nghiêm túc thật đấy à?”
Anh ta cười, cong môi đáp:
“Nếu không nghiêm túc yêu đương làm ?”
Người kia tiếp tục:
“Thế nhưng em nhớ có một lần anh từng nói… vì cô trông Niệm nên anh thích , phải không?”
Kỷ cụp xuống, dường đang chìm vào dòng suy tư, nhớ một điều đó.
Không còn dáng vẻ cà lơ phất phơ thường ngày nữa, anh chỉ nhẹ nhàng “ừ” một , nói:
“Ừ, thật.”
Bàn tay tôi run bần bật, suýt chút nữa làm rơi chiếc điện thoại.
Tôi không dám tin vào những tai mình vừa nghe được.
Tôi chưa từng một lần dám nghĩ… lý do Kỷ thích tôi vì… tôi một người con gái khác.
Niệm , Vân .
Ha!
Đến tên cũng có một chữ nhau đến thế.
Lồng n.g.ự.c tôi bị một tảng đá nặng đè , khó thở đến mức phải há miệng ra hít lấy không khí.
Tôi run rẩy dùng tay nhắn một tin chia tay, ngay lập tức chặn tất mọi phương thức liên lạc từ anh ta.
Và , một kẻ bại trận, tôi vội vã chạy trốn khỏi mối tình .
Vào ngày thứ sau khi tôi chặn hết mọi liên lạc, Kỷ tìm đến tận phòng tôi.
Tôi nhất quyết không chịu mở cửa.
Cho đến khi anh nhắn một dòng tin:
“Em còn quên đồ ở nhà anh này.”
Không còn lựa chọn nào khác, tôi đành phải quay trở căn nhà đứa từng chung sống gần trường học.
Kỷ không có ở nhà.
Tôi tranh thủ thu dọn đồ đạc mình thật nhanh, cố gắng không thấy tâm không phiền.