Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tạ Tần ngẩn ra một chút, rồi buông ra, nhướng mày.
“Em , các em vẽ truyện tranh đều sao? Tôi thích sạch sẽ không được sao, thịt được một nửa tôi ra ngoài tắm rửa một rồi về tiếp đó.”
Tôi Tạ Tần, rất nghiêm túc: “Thật hả?”
Kết quả người này vỗ nhẹ vào đầu tôi, rồi cười phá lên.
“Tôi nói đùa thôi cô tin thật , một ngày làm có nhiều thời gian thế, em , bảo mẹ mua cho em đồng hồ định vị của học sinh tiểu học đi, không khéo một ngày nào đó vì quá ngây thơ bị người ta lừa đi mất.”
Ồ, cảm ơn anh lo lắng cho tôi nhé.
Tạ Tần không tôi đến tìm anh ấy làm , cứ thể anh ấy hôm nay tôi sẽ đến .
Tôi sao anh ấy lại chắn thế, anh ấy nói anh ấy đoán được.
“Anh có là kiểu đàn ông xấu xa chuyên đoán tâm lý con không đấy?”
“Con khác tôi không đoán được, nhưng của cô tôi dám là tôi đoán được.”
Tôi thấy cổng khu dân cư ngay gần đó, dừng bước.
“Tại sao?”
“Vì cô quá ngây thơ, ngây thơ đến mức ngốc nghếch.”
Tôi nghi ngờ câu này của anh ấy thực ra là muốn nói ngược lại, ngốc nghếch đến mức ngây thơ đúng hơn.
Nếu không vì anh ấy tặng không cho tôi một quả tim heo, tôi đánh anh ấy một rồi.
Tạ Tần đưa tôi đến cửa rồi đi, anh ấy không bắt taxi, là sống đâu đó gần đây.
đưa tim heo cho mẹ, tối đó tôi thành công ăn được một bữa tim heo xào, không quên chụp ảnh gửi lại cho Tạ Tần.
Tạ Tần: 【 nghề của dì khá tốt đấy.】
Tôi: 【Đương nhiên rồi, tôi mang một ít cho anh nếm thử nhé.】
Tạ Tần: 【Ừm, tôi có việc, cô cứ ăn từ từ đi.】
Tôi: 【Được.】
đó thỉnh thoảng tôi lại ra chợ tìm Tạ Tần, nào anh ấy cũng dúi cho tôi một ít thịt.
Đôi là thịt mỡ, tôi bảo không thích, anh ấy vẫn nghiêm túc dặn dò tôi, bảo tôi ăn thêm chút thịt mỡ, trông tôi gầy que củi .
Thôi được rồi, nể tình anh ấy khen tôi gầy, tôi đành miễn cưỡng nhận cục thịt mỡ này .
này, địa điểm mua thịt ngày của nhà tôi trở thành quầy của Tạ Tần, mỗi đi ngang qua quầy của chú kia, tôi đều che mặt.
Không cách nào khác, ánh mắt của chú ấy quá u oán.
Mỗi tôi đến, chú ấy đều rất nhiệt tình chào đón tôi, tôi mua không?
Tôi chỉ có thể lúng túng vẫy , đi đến quầy của Tạ Tần.
Lâu dần, chú ấy cuối cùng cũng từ bỏ ý định muốn lôi kéo tôi sang mua thịt.
người quầy của Tạ Tần vẫn không hề ít đi, hóa ra sức hấp dẫn của trai đẹp thật sự là vừa lớn vừa dai dẳng.
đăng bản cập nhật của tuần này, chị fan đầu bảng của tôi thường lệ, đầu tiên là tặng thưởng cho tôi, đó để lại lời nhắn bình luận.
Ban đầu tôi nhận được tiền thưởng của cô ấy, tôi cảm thấy mình không xứng.
Mỗi cô ấy ra đều rất hào phóng, nhưng tôi nhắn tin riêng cho cô ấy rằng có thể trả lại, cô ấy lại nói, cô ấy không thiếu tiền, số tiền này chỉ là một khoản nhỏ.
Thôi được rồi, là nghèo hạn chế suy nghĩ của tôi.
một khoảng thời gian nữa đến cập nhật tiếp theo, vì lâu không đi bar, tôi hẹn mấy cô bạn thân đi cùng.
“Dạo này đúng là bận c.h.ế.t đi được.”
Cô bạn thân ngồi đối diện tôi, rót cho tôi.
“Bận ? Bận theo đuổi anh chàng thịt heo đẹp trai của ? nói xem nghề nghiệp của hai người chả liên quan đến nhau, thật sự bên nhau rồi, có chủ đề chung để nói chuyện không?”
Tôi vẫy : “ này không hiểu rồi, có một loại chủ đề chung gọi là, anh ấy chỉ cần đứng đó thôi tớ thấy mãn nguyện rồi.”
Uống một ngụm , tôi lại bổ sung thêm một câu.
“Đương nhiên nếu không mặc quần áo càng tốt.”
Uống nhiều , tuy không đến nỗi say, nhưng rất muốn đi vệ sinh.
Ngay vừa đi vệ sinh ra, tôi thấy nhân viên pha chế cầm một chai cực đắt đi về phía bên cạnh.
Đừng tại sao, là vì trước đây từng thấy, đương nhiên chỉ giới hạn việc thấy.
Rồi ánh mắt tôi chuyển theo, thấy một bóng người quen thuộc, đang mở chai đó.
Nhưng khả năng người đó xuất hiện đây là 0%!
Tôi bất giác bước lên một bước.
Người bên cạnh anh ấy gọi: “Tạ nhị công tử.”
“Vẫn chưa trải nghiệm đủ cuộc sống thịt heo ? Anh trai đường đường là một phú nhị đại lại đi thịt heo, sẽ bay từ nước ngoài về tóm cổ về mất haha.”
Tạ Tần cầm ly, rồi ngồi thụp xuống ghế sofa, nhấm nháp thứ tôi làm lụng lay lắt kiếm được.
Tôi đột nhiên cảm nhận được sự chênh lệch giàu nghèo giữa chúng tôi, tôi cứ tưởng anh ấy là người thừa kế y bát, nghề gia truyền là mổ heo, ai ngờ người ta lại là công tử nhà giàu đi trải nghiệm cuộc sống.
Tôi bị đóng đinh tại chỗ.
Tạ Tần thay quần áo hoàn toàn khác với anh ấy chợ, đâu khí chất một nhát chặt xương heo gọn gàng nữa.
Tôi nói , làm có ai mang theo vẻ vừa phong trần và quý phái cỡ đó lại đi thịt chợ.
“ quái , toà không chơi toà không đâu, này trải nghiệm thấy được niềm vui trong đó.”
Người bên cạnh anh ấy vội vàng tiếp lời.
“ tưởng Tạ nhị công tử là đi thịt heo thật , thực ra người ta là đi tán đấy, trước tôi thấy ấy với một cô xinh đẹp nói chuyện chợ .”
Nếu không có cô nào khác nói chuyện với anh ấy nữa, người đàn ông đó nói đến chắn là tôi.