Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

C10

08

Chúng tôi đoán không sai, hai đúng là thú vị thật, cùng mà mỗi bụng mưu ma chước quỷ.

Quả nhiên, Chu Kì gọi điện thoại chế nhạo tôi, lời lẽ cực kỳ cay nghiệt.

Tôi cúp máy, tiện tay cắt ghép đoạn ghi âm cuộc gọi, gửi bố.

Còn Ngô Xuyên, sau khi mấy ngày nay tôi chẳng định chủ động liên lạc hắn, cuối cùng không nhịn nữa, buổi tối đợi tôi ở dưới lầu ký túc xá.

Ngoài dự đoán của tôi, vừa gặp mặt hắn ôm chầm lấy tôi.

Cứ như thể túi xách mấy hôm trước chưa từng xảy ra vậy.

Tôi còn chưa kịp mở miệng, hắn đầy vẻ thâm tình : “Lạc Lạc, anh không biết sao lại xảy ra nữa…”

“Anh tin rằng đây không phải là ảnh của Lạc Lạc em, tuy rằng trước đây em từng đăng ảnh khác lên vòng bạn bè, anh tin Lạc Lạc em tuyệt đối sẽ không mức làm bậy! Chắc chắn là không ưa tính cách của em nên hãm hại em thôi.”

không sao . Lạc Lạc à, mấy ngày nay anh suy nghĩ rất nhiều, anh phát hiện ra anh yêu nhất vẫn là em. Lạc Lạc, anh sẽ chịu trách nhiệm em, anh sẽ bao dung tất mọi thứ của em.”

“Chúng hôn nhé, không em?”

tràng lải nhải tuôn ra, trong lòng tôi loạt dấu chấm hỏi đen ngòm.

Trong tai nghe siêu nhỏ, truyền tiếng nôn khan của Khúc Quân Dương:

“Em nhổ, ghê tởm chếc , trò thao túng tâm lý đúng là chơi độ thượng thừa đấy.”

“Còn cái kiểu ‘không ưa tính cách của em’ kia, là đang ám chỉ tính cách của Lạc Lạc làm hắn không ‘cân’ đấy.” tôi .

“Mau, đừng ngẩn ra nữa, cứ giữ chân hắn .”

Tôi cố gắng nhịn cơn ghê tởm, vòng tay ôm lại hắn.

“Xuyên, vẫn là anh tốt em nhất.”

“Em anh, chúng hôn.”

Ngô Xuyên buông tôi ra, hai mắt hưng phấn mức như muốn tóe lửa.

“Thật sao Lạc Lạc, em anh sao?”

Tôi gật đầu.

“Tuy nhiên, đại sự hôn nhân, đâu phải mình con quyết định ,” tôi giả vờ cảm động sụt sịt mũi, “Con phải hỏi kiến con .”

, anh chờ em.” Ngô Xuyên lại lần nữa ôm chặt tôi đầy “thâm tình”.

Sau lưng hắn, nơi hắn không , tôi nở nụ cười báo thù.

Ngày hôm sau, tôi Ngô Xuyên, tôi .

Khúc gia thể bỏ tiền ra lo liệu tất , bao gồm nhà bố hắn, bao gồm chiếc xe 80 vạn tệ mà hắn từng nhắc tới.

, tôi , tôi khi xưa hôn, là do bố tôi đích thân chọn bà chiếc mười carat.

Tôi “tâm lý” thương lượng hắn, tôi muốn hắn đích thân chọn tôi chiếc , biết điều kiện gia đình hắn, nên chỉ cần ba carat thôi là .

“Như vậy, em yên tâm giao em anh hơn!”

Ngô Xuyên “khó xử không chùn bước” gật đầu .

Hắn nhanh gọn quá, nhanh gọn mức đáng ngờ.

Tôi lập tức sai đi điều tra nguồn tiền của hắn.

quả cuối cùng , Chu Kì hết tiền , chẳng đời nào chịu bỏ tiền ra tôi.

nhà Ngô Xuyên không thể nào nhiều tiền thế để hàng hiệu.

Khả năng duy nhất, là tiền quỹ dự án nghiên cứu khoa học của hắn.

Em trai tôi cười mức bảo vệ ngoài biệt thự nghe : “Ghê, đúng là ghê thật, cái mà ra tòa thì mà ăn chắc!”

Sau đó, tôi và Ngô Xuyên cùng nhau cửa hàng Tiffany.

Trước quầy cặp tình nhân trẻ đang xem .

Chàng trai vẻ không hài lòng lẩm bẩm: “Anh chúng lấy tiền cái gì không , cái thứ đúng là phí tiền ngu xuẩn!”

Ngô Xuyên theo phản xạ gật đầu tình.

Liền nghe cô gái hỏi: “Sao lại phí tiền ngu xuẩn?”

Chàng trai đáp: “ than đá thành phần giống nhau, đều là carbon .”

Ngô Xuyên thậm chí còn nhỏ giọng phụ họa câu “Đúng vậy”.

quả cô gái : “Vậy anh Châu Kiệt Luân đều là thôi.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương