Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi và Trần Đình mỗi người một . Khu vực đó không có camera giám sát, giáo viên chủ nhiệm và ban giám hiệu trường chỉ có thể đợi Trần Đình tỉnh lại rồi mới xử lý.
đồn lan truyền rất nhanh.
Đặc biệt là Trần Đình còn cố tình đăng một đoạn video.
“Chi Chi, cậu xem video này đi!”
Trong video, Trần Đình mặt mày trắng bệch, trông vô cùng đáng thương.
“Chào mọi người! Mình là Trần Đình! Vốn dĩ mình không định chiếm dụng tài nguyên công cộng, nhưng vì có một bạn bè fan hâm mộ biết mình bị ngã cầu thang nên rất lo lắng. Vì vậy mình nghĩ vẫn nên tiếng giải thích một chút! Mình và bạn học cùng lớp Lệ Chi có một chút hiểu lầm, hôm qua chúng mình vì một chuyện mà cãi . Mình không cẩn thận trượt chân ngã cầu thang, sự việc tuyệt đối không phải như mọi người suy đoán đâu. Mọi người đừng suy nghĩ lung tung, cũng đừng trách cậu ấy. Cảm ơn mọi người!”
Cô ta tuy nói vậy, nhưng biểu cảm rõ ràng không đúng. Cứ như có người cố tình ép buộc cô ta nói vậy.
Vốn dĩ trường chỉ muốn xử lý nội bộ. Nhưng bây vì Trần Đình, cư dân mạng cũng đã biết chuyện. Người thảo luận về chuyện này không chỉ còn là sinh viên trong trường, mà còn bao gồm cả những người bên ngoài trường.
Trong phần bình luận của Trần Đình, mọi người nói tôi lòng dạ độc ác.
Dưới trang web thức của trường, mọi người yêu cầu nghiêm trị.
Cư dân mạng không tìm được tài khoản mạng xã hội của tôi, không chửi bới được. Một fan hâm mộ cực đoan liền bỏ tiền ra nhờ sinh viên trong trường dạy dỗ tôi.
Trước cửa ký túc xá của tôi không phải là rác thì cũng là phân.
trường muốn xử phạt tôi, nhưng không tìm được bằng tôi đẩy Trần Đình.
Tôi trước sau như một không thừa nhận đã đẩy Trần Đình, không phải tôi làm tại sao tôi phải thừa nhận?
Chuyện cứ thế giằng co đó.
Tuy không có bằng , nhưng mọi người cho rằng là do tôi làm.
Dù tôi không sợ những ánh mắt đó, nhưng những thứ phân rác kia thì tôi thật sự chịu không nổi.
Dựa vào cái gì mà tôi phải chịu sự oan ức này?
Tôi muốn Trần Đình phải tự gánh hậu .
11
Tôi nhờ Sang Vãn đi tìm Lê Uyển, hoa khôi lớp bên.
Cô ấy là mấu chốt để tôi có được bằng .
Lê Uyển ban nghe Trần Đình đi làm gia sư bầu bạn. Sau khi trở về, cô ấy liền trở mặt với Trần Đình.
Khi người khác hỏi cô ấy công việc đó thế nào, cô ấy nói: “Tôi khuyên các bạn không nên đi.”
Người khác hỏi tại sao, cô ấy lại không nói nữa.
Vì cô ấy không nói được lý do, nên một bạn học cho rằng cô ấy cố tình làm vậy. Nói rằng cô ấy chỉ muốn một mình kiếm tiền.
Mỗi lần Trần Đình dụ dỗ mọi người đi làm gia sư bầu bạn, trong mắt Lê Uyển lóe sự căm hận và không đành lòng. Cô ấy dường như muốn nói gì đó nhưng lại không thể nói.
Tôi nghĩ chắc hẳn cô ấy có nỗi khổ tâm hoặc có điểm yếu bị người khác nắm giữ.
Vừa bước vào trường, Lê Uyển đã nghe có người gọi mình.
“Sang Vãn, cậu tìm tớ có chuyện gì à?”
“Ừm ừm.”
Lê Uyển lộ vẻ khó hiểu. Cô ấy không có quan hệ gì với người lớp chúng tôi, chỉ xem như quen biết.
“Chúng ta đến quán cà phê đằng kia đi! Tớ tìm cậu có chút chuyện!”
“…”
Sau khi Sang Vãn nói xong, Lê Uyển đã hiểu ý của chúng tôi.
Chuyện của Trần Đình cô ấy biết, hơn nữa cô ấy cũng chắc chắn là Trần Đình cố tình vu khống tôi.
Nhưng cô ấy lại không thể nói gì, chỉ có thể giữ im lặng.
Có là vì cô ấy muốn phản kháng nhưng lại sợ hậu mình không gánh nổi.
Nhưng bây chúng tôi tìm đến tận nơi, cùng một chiến tuyến với cô ấy, không biết liệu cô ấy có dũng cảm một lần, không còn chịu sự khiến của người khác nữa không?
12
“Trần Đình bây vẫn còn bệnh viện, tớ và Lệ Chi đến, cậu ta nhất định sẽ đề phòng. Nhưng cậu thì khác, cậu ta chắc chắn sẽ cậu.”
“Tại sao tớ phải giúp cậu?”
“Bởi vì tớ và Lệ Chi biết cậu và Trần Đình không giống , cậu có ý đồ xấu, cậu nhất định sẽ cùng Trần Đình khuyên mọi người đi làm gia sư bầu bạn. Nhưng cậu không làm vậy, tỏ trong lòng cậu cũng không muốn các bạn học bị .”
“Dù tớ muốn giúp các cậu, nhưng tớ vẫn rất sợ! Tớ… tớ…”
“Trần Đình phạm pháp, chứ cậu thì không. Cậu chỉ bị , chẳng cậu muốn cả đời bị khống chế sao?”
“Được!”
Sau khi cắt ghép đoạn ghi âm Lê Uyển moi móc thông Trần Đình trong bệnh viện, tôi đăng mạng xã hội.
Khi giọng nói đắc ý của Trần Đình vang đoạn ghi âm, những công kích nhắm vào tôi cùng cũng dừng lại.
Trần Đình không đăng video giải thích, có ảnh hưởng sẽ nhỏ hơn. Nhưng bây mọi người cảm bị cô ta dối, những công kích đó chuyển sang hướng cô ta.
Trước cửa ký túc xá của tôi cũng không còn phân và rác nữa.
cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau chuyện này, các bạn học đến xin lỗi tôi. Họ nói mình cũng bị Trần Đình .
Tôi thật buồn cười. Không phân biệt trắng đen đúng mà vu oan cho người khác, rồi thì chỉ là một xin lỗi nhẹ tênh.
Có tác dụng gì chứ?
Những nói gây tổn thương đó tôi sẽ nhớ mãi.
Dao chỉ khi cắt vào mình mới đau.
13
Trước khi đăng tải đoạn ghi âm, tôi đã báo cảnh sát.
Cùng với Lê Uyển.
Lê Uyển cung cấp đoạn ghi âm cho tôi, Trần Đình sẽ không còn tưởng cô ấy nữa. Thậm chí sự an toàn của cô ấy cũng sẽ bị đe dọa.
Chúng tôi suy đi tính lại, cách tốt nhất vẫn là báo cảnh sát.
Sức lực của sinh viên vẫn còn quá yếu ớt. Dù chúng tôi muốn tự mình điều tra, rất có thể sẽ tự đẩy mình vào nguy hiểm.
Với bằng Lê Uyển cung cấp, cảnh sát nhanh chóng vào cuộc.
Trần Đình bị bắt. Kẻ đứng sau cô ta cũng bị tóm gọn.
Bọn họ dùng những bài đăng tuyển gia sư lương cao để dụ dỗ sinh viên đại học. Sau khi chuốc thuốc mê, chúng quay những video không đứng đắn để uy hiếp.
Lê Uyển là vì đúng lúc gia đình gặp chuyện. Cô ấy muốn kiếm tiền chữa bệnh cho bố nên mới động lòng. Cô ấy thực ra đã rất cẩn thận, nhưng không ngờ vẫn xảy ra chuyện.
Đợi đến khi Lê Uyển tỉnh lại, video đã bị quay xong. Cô ấy muốn báo cảnh sát nhưng bọn người kia đã nhìn thấu. Chúng uy hiếp cô ấy báo cảnh sát, những video này sẽ bị phát tán, Lê Uyển đành phải giả vờ thỏa hiệp.
Lê Uyển phát hiện đây có rất nhiều sinh viên đại học. Ban họ bị , nhưng sau đó vì tiền nhận được quá nhiều nên cũng dần dần thỏa hiệp.
Lê Uyển nói những kẻ cầm bảo họ, giới thiệu một bạn học đến sẽ được tính một khoản hoa hồng. Đây cũng là lý do tại sao Trần Đình điên cuồng khuyên tôi đến. Cô ta muốn có được tiền đó. Cũng có vì bản thân đã lún sâu vào bùn lầy, nên cũng hy vọng người khác toàn thân nhơ nhuốc.
May mắn là yêu cầu của bọn chúng rất cao, Trần Đình chỉ lôi kéo được vài người. cứ tiếp tục như vậy, không biết sẽ có bao nhiêu sinh viên vừa bước chân vào đại học bị hại.
Lê Uyển bản thân bị , không muốn người khác cũng bị . Vì vậy vẫn chưa từng làm chuyện này. Mà cô ấy vì xinh đẹp nên cũng may mắn thoát nạn. Cô ấy chỉ bị quay video. Những kẻ cầm còn hy vọng cô ấy có tác dụng lớn hơn.
Lê Uyển ngày đó bắt âm thầm thu thập bằng , chỉ là cô ấy vẫn chưa dám đưa ra. Cô ấy vẫn do dự. Cô ấy thực sự sợ hãi sau khi video bị rò rỉ, sẽ phải đối mặt với những ánh mắt soi mói của người đời.
Chuyện của tôi, xem như là một cơ hội.
Cô ấy đã dũng cảm đứng .
14
đồn cảnh sát bước ra, Lê Uyển nói: “Chi Chi, cậu nói đúng! Đã vào ngõ cụt, thì nên kịp thời quay . Bây tớ chỉ là lún sâu vào bùn lầy, nhưng tớ biến thành những người đó, thì mới là hối hận không kịp. Cảm ơn cậu đã cứu tớ!”
Tôi cười nói: “Là cậu đã tự cứu mình. cậu đã bước ra bước đó, không ai khuyên cũng vô dụng!”
Trần Đình vì tội dụ dỗ sinh viên đại học mà bị án.
Ngày bị án, cô ta không ngừng nói: “Lê Uyển, sao mày dám! Sao mày dám!”
Bọn họ bị quay những video đó, Trần Đình tưởng rằng sẽ không ai dám báo cảnh sát. Cho nên đối với Lê Uyển vẫn khá tưởng.
, lại là cô ta đã bán đứng mình?
Trần Đình không phải không biết hành vi của mình là trái, nhưng dựa vào cái gì mà một mình cô ta phải chịu sự khống chế của người khác chứ?
Tất cả nên xuống địa ngục.
Biết luật mà vẫn phạm luật, sớm muộn gì cũng sẽ gây ra lầm lớn.
Lê Uyển vì tích cực tố cáo và không thực hiện hành vi phạm tội, nên cô ấy vô tội.
Những bạn học khác, có người bị án, có người không sao.
Những video mà Lê Uyển lo lắng, cảnh sát cũng đã tiêu hủy hoàn toàn.
cùng cô ấy cũng không cần phải sống trong cảnh nơm nớp lo sợ mỗi ngày nữa.
Chuyện của Trần Đình, trường không hề làm rùm beng. trường đã đuổi học mấy người bọn họ. Còn Lê Uyển và vài người khác tiếp tục học tập tại trường.
Sau chuyện này, trường cách vài ngày lại tổ chức các buổi giáo dục an toàn cho sinh viên. Tôi và Sang Vãn cũng thường xuyên được giáo viên chủ nhiệm giao nhiệm vụ chủ trì các hoạt động an toàn trong lớp.
15
Sau khi chuyện của Trần Đình thúc, tôi bắt yên tâm tận hưởng cuộc sống đại học.
Tôi và Sang Vãn trong tuần đặn lớp, tích cực tham gia các hoạt động câu lạc bộ. tuần và nghỉ lễ, chúng tôi rủ đi du lịch. Chúng tôi không muốn lãng phí một phút một giây nào.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đặc biệt là cuộc sống đại học.
Bốn đại học, tôi và Sang Vãn gần như đã đi khắp cả nước.
thứ tư đại học, tôi và Sang Vãn với thành tích xuất sắc đã thuận lợi được tuyển thẳng cao học.
Vô cùng may mắn.
Chúng tôi được cùng một trường, cùng một chuyên ngành tuyển nhận.
Ngày tốt nghiệp, Sang Vãn nháy mắt với tôi nói: “Bạn học Lệ Chi, ba tới cũng xin cậu chỉ giáo nhiều hơn nhé!”
Tôi cũng cười đáp lại cô ấy: “Bạn học Sang Vãn, ba tới cũng xin cậu chỉ giáo nhiều hơn!”
16
Nhiều sau.
“Chi Chi, nhìn này!”
Sang Vãn vẫn hóng hớt như thời còn trẻ.
Tôi đoán chắc chắn lại phát hiện ra chuyện gì đó hay ho rồi.
Tôi nhấp vào đường link Sang Vãn chia sẻ, lại phát hiện người trong phòng livestream là Trần Đình.
Ký ức của Internet không quá ba ngày.
đó cô ta bị fan hâm mộ chửi cho tơi tả.
Bây ra tù lại làm blogger sao?
Mà lại còn là blogger chuyên làm nội dung khiêu gợi?
Tôi nhìn những tên lửa liên tiếp được tặng trong phòng livestream.
Biên độ vũ đạo của Trần Đình cũng ngày càng lớn.
Trong khu bình luận không thiếu những tục tĩu.
Nhưng Trần Đình lông mày cũng không nhíu một cái, vẫn mỉm cười nói: “Cảm ơn sự yêu mến của các anh trai.”
Giọng nói õng ẹo cố tạo ra vẻ quyến rũ và vẻ e thẹn trên mặt cô ta.
Tôi chỉ cảm đồ ăn hôm qua cũng có thể nôn ra được.
Tôi nhấp vào trang cá nhân của những người trong khu bình luận, phát hiện là những ông già có tuổi, trông có vẻ biến thái.
nhiên, mỗi độ tuổi có đối tượng khán giả khác .
Trần Đình vừa ra tù không còn trẻ trung, nhưng cũng chưa đến mức già khụ. Có vừa đúng khẩu vị của những người này!
Tôi đặt điện thoại xuống, không còn quan tâm nữa.
Sau đó một hôm, Sang Vãn nói với tôi Trần Đình đã một đại gia.
Tôi vào tài khoản của cô ta xem thử.
Lại là người chồng mà cô gái khoa bên trước đã .
Đây có phải là mệnh đã được định sẵn trong bóng tối không?
Trần Đình đã thay thế cô gái kia trước để đi làm gia sư bầu bạn. Bây người cô ta cũng là người mà cô gái kia trước đã ?
trước, sau khi Trần Đình nghe này, đã ghen đến đỏ cả mắt.
Lần này cùng cũng được như ý nguyện, nhưng không biết đó có phải là cuộc sống hạnh phúc mà cô ta mong muốn không.
Một thời gian sau, Trần Đình lại bị bắt.
Thì ra vị đại gia mà Trần Đình chỉ là vẻ hào nhoáng bên ngoài. Công ty của ông ta chỉ còn lại cái vỏ rỗng. Do kinh doanh thua lỗ nên đã sớm nợ nần chồng chất.
Ông ta nhìn trúng lưu lượng truy cập tài khoản của Trần Đình. Sau khi cưới Trần Đình về, họ mở một công ty chuyên làm nội dung khiêu gợi. Các phòng livestream khác nhắm vào các nhóm tuổi khác để thu hút người xem rồi dẫn dụ offline.
Họ tổ chức ép buộc người khác bán dâm.
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra.
có người không muốn.
có người sẽ phản kháng.
Trần Đình lại một lần nữa được ăn cơm nước.
17
Trên đời này không có bữa trưa nào miễn phí.
Đặc biệt là những công việc ghi mức lương cao ngất ngưởng nhưng yêu cầu lại rất thấp.
Khả năng cao có cạm bẫy.
trước, Trần Đình cảm công việc đó rất tốt. Cô ta cho rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội thay đổi vận mệnh, cùng còn hại chết tôi.
Đời này, cô ta đã có được nó, cùng lại rơi vào cục như vậy.
cô ta biết chuyện của trước, liệu có hối hận với lựa chọn của mình này không?
Tôi không biết.
Nhưng tôi biết trên đời này không có thuốc hối hận.
Làm , thì phải gánh chịu hậu .