Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Khoảng cách quá gần, từng sợi lông mi cũng nhìn thấy rõ.
Hơi thở ấm áp phả vào mặt, khiến tôi bối rối.
Tôi chưa bao giờ thấy ánh đèn lại mờ ám vậy, tim đập loạn xạ.
Để chuyển hướng chú ý, tôi cố tỏ khó chịu: “ , anh dậy đi, dây thắt lưng của anh đè vào đau lắm!”
Cơ thể anh ấy khựng lại.
lát sau, anh ấy đẩy tôi , đứng dậy vẻ mặt không đổi, đi được vài bước, lại quay đầu nhìn tôi.
“Giang Vân….Anh mặc quần .”
Hả?? Hả??!!
phòng “rầm” tiếng đóng lại.
Tôi mất vài giây mới kịp nhận anh ấy vừa , cả tức như bốc cháy.
Xoa xoa gò má nóng bừng, tôi đứng dậy, cố chuyển hướng chú ý bằng cách cầm lấy chiếc điện thoại úp ngược trên bàn.
Chỉ đó, tôi mới phát hiện Tiểu Đào – cô bạn thân – đã gửi cho tôi hàng chục tin nhắn.
“!!!”
“Trời ơi, xem phim không tắt mic à?”
“??? Cậu ?”
“ thắt lưng quần ? Mấy câu này nghe muốn đỏ cả mặt!”
Tôi mặt, run rẩy bấm mở sổ online thu nhỏ.
Chấm sáng màu xanh trên biểu tượng micro vẫn nhấp nháy.
Rất tốt, từ đầu giờ tôi chưa hề tắt mic.
2
hôm đó, diễn đàn trường tức bùng nổ.
Chủ đề chính đều xoay quanh mối quan hệ giữa tôi và .
đây, chuyện không hòa hợp giữa tôi và anh ấy đã nổi tiếng khắp khoa, mức các thầy cô cũng nghe qua.
Tôi lướt xem từng bài đăng.
“Hai này yêu thầm nhau chứ .”
“ yêu thầm? ta đã sống chung nhé!”
“Thắt lưng, quần … nghe mặt đỏ cả lên.”
“ đệ ai nữa? Câu chuyện đây?”
Tôi càng xem càng mặt, cầm điện thoại sang phòng bên tìm :
“Chuyện này phải giải quyết ngay!”
Vừa mở , cảnh tượng mắt khiến tôi đơ mất vài giây, bàng hoàng : “ anh không khóa ?”
Anh ấy kéo áo xuống, mặt lạnh lùng đáp: “ không gõ ?”
“Đây .”
xong, tôi quan sát sắc mặt anh ấy, thêm câu.
“Nếu không phải hôm đó anh đột nhiên , giờ bị kẹt ở đây online chung , có ở lâu sinh tình đã Hạ Húc .”
Hạ Húc cậu viện nghệ thuật anh ấy nhắc .
Hôm đó, tôi nhận được quá nhiều bưu phẩm, Hạ Húc nhiệt tình giúp tôi mang đồ lên , nhưng xuống dưới lại gặp .
Anh ấy được mẹ gửi đưa rượu mai xanh tự làm cho tôi.
Mặc dù tôi và anh ấy không hợp nhau, nhưng mẹ anh ấy luôn đối xử tốt tôi, nên tôi vẫn mời anh lên .
Không ngờ, gặp đúng đợt dịch bùng phát, trường phong tỏa, tôi và anh ấy bị kẹt lại chung nửa tháng.
Tôi vừa dứt lời, khuôn mặt tức , ánh mắt sắc lạnh như dao.
lát sau, anh ấy bật cười lạnh:
“Yên tâm. Mai về trường , tôi sẽ không làm phiền hai nữa.”
xong, anh ấy bước , đóng ngay mặt tôi.
Ánh đèn bị ngăn lại, mắt tôi tức đen.
Tôi đứng sững tại chỗ, không hiểu lại nhớ cảnh tượng vừa nhìn thấy mở .
Da trắng thật… còn có sáu múi nữa…