Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sưởng Hoan Các rất lớn, rõ ràng chỉ khu nhà dành hậu bối ở, lại tiền viện hậu viện, hệt như biệt viện ba lớp sân xa , giả sơn ao cá, đình đài lầu các, cái nào tinh xảo, cái nào khéo léo.
Cộng thêm Hoắc thị thật thật ý yêu thương che chở, người nhà hòa nhã hiền lành, Ngu Ninh vốn dĩ cảm giác nhận người thân thái độ dần dần mềm mỏng, thực sự cảm nhận được sự tồn tại người nhà.
lẽ thực sự huyết mạch đã phát huy tác dụng, sống chung chưa đầy mấy ngày, hai mẹ càng thêm thân cận.
Hoắc thị tay cầm bút Bạch ngọc Tố Đẩu, ngồi trên giường La Hán khắc gỗ Tử đàn, viết chữ trước bàn thấp. “Mấy ngày nay, nương vẫn chưa từng nghe gọi , muốn đi Minh Đức cầu phúc , thỉnh đại sư ban phúc, biết bát gì, cầm đi đến chùa chuyến, cũng để mình trả nguyện rồi.”
[ – .]
Ngu Ninh từ trong đống điểm ngẩng đầu lên, cười gượng hai tiếng, chút chột dạ: “Cái này… lúc đầu nhũ danh, sau này lười nghĩ khác, bèn dùng luôn làm rồi.”
Nàng từ lúc sinh ra đã gọi nữ nhi , nghĩ bụng dùng làm nhũ danh, sau này gọi thành quen bèn cảm thấy Ngu này cũng khá tốt, bèn phí tư đặt nữa.
Nói ra thì, nàng đây làm mẹ hình như chút dụng rồi.
Hoắc thị đặt bút trong tay xuống, cầm khăn lau khóe môi nữ nhi, trong mắt tràn đầy ý cười, đề nghị nói: “Ăn chậm thôi, đều cả. Như vậy vừa hay, bằng Ninh nhi đi cùng đến Minh Đức chuyến, thỉnh đại sư đặt được ?”