Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sáu ấy, Nhung đọc sách, ta thì toàn tâm toàn ý kinh doanh tửu trang phụ thân .
Ta thức khuya dậy sớm, chưa từng có một giấc ngủ trọn vẹn. Tay chân quanh nứt nẻ, đau buốt tim.
Mỗi lúc như vậy, Nhung đều sẽ ôm chặt lấy ta, nghiến răng nói:
“Bất kể dùng thủ đoạn gì, ta định sẽ sống cuộc đời bậc quý nhân.”
Bây giờ, chúng ta cuối cùng đã vượt qua được gian khó.
Giữa chúc mừng hàng xóm, có người hỏi Nhung: “ và Triệu đông gia nay có phải sẽ thân không?”
ta nóng bừng, mong chờ câu trả Nhung.
Hắn không có sự nhiệt tình như ta dự đoán, lãnh đạm đáp: “Mới bước trường, không vội.”
Khi ta cứ ngỡ, hắn thật sự như hắn nói, vừa trường bận rộn đối phó, tạm thời không phân tâm việc khác.
Thế nhưng, ta nghe tin Thủ phụ đã gả nữ nhi hắn, Nhung đã vui vẻ nhận .
Cuộc hôn sự trai tài gái sắc này thời trở một giai thoại ở kinh .
Ta không dám tin, như bị sét đánh ngang tai.
Đêm hắn không về, người mang một bức thư. Trong thư viết: “ sống cuộc đời tốt đẹp và cưới đã trở hai việc mâu thuẫn. , ta mệt mỏi quá, hy vọng có thông cảm.”
Ta không cam lòng, càng không chết tâm.
Ngay hôm liền nha môn tìm hắn, hắn không gặp ta. Ta bên ngoài căn nhà hắn thuê đợi, hắn vì tránh ta nhà không về.
Suốt ba tháng ròng, ta như một bóng ma cô hồn, lang thang ở khắp mọi nơi Nhung có xuất hiện.
Ta lúc đã trở trò cười cả .
Họ bịa ra câu chuyện khó nghe về ta.
Nhưng ta không tâm, ta có được một câu trả .
hôm , Nhung cuối cùng chịu gặp ta. Hắn cầm ô, vẻ vô cảm nhìn ta, “Ta cứ ngỡ trên đời này, người hiểu ta là .”
“ , con đường thật khó khăn. Ta cần một trợ lực mới có giúp ta thực hiện hoài bão.”
Ta không tin tai mình, “Vậy ta thì sao?”
Hắn cụp mắt, đứng trong màn mưa như kim châm, giọng nói xa xăm tựa như cách ngàn lớp núi, “Ta sợ cảnh nghèo rồi, sợ cảnh khổ rồi. Ta người trên vạn người, giẫm đạp kẻ đã bắt nạt ta dưới chân.”
Hắn ngước mắt lên, “ , đừng cản đường ta.”
Hắn xoay người, bóng lưng lạnh lùng cô độc.
Ta ngã ngồi trên đất, gần như gào thét khản giọng.
Chúng ta từ bảy tuổi đã ở bên nhau, từ mười ba tuổi đã nương tựa nhau, trở chỗ dựa duy đối phương sống tiếp.
Ta chưa từng nghĩ rằng chúng ta sẽ chia xa.
nên hắn đính hôn, ta đã đâm đầu con sư tử đá trước cửa phủ mới hắn.
Ta đâm đầu rồi, hắn không hối hận, ta đêm sống trong đau khổ và hối tiếc.
May thay, ông trời thương xót, đã ta một cơ hội .
Lần này, ta quyết định toàn hắn, hắn bay cao bay xa, đi người trên vạn người hắn.
Mấy tháng trời hồn xiêu phách lạc, đêm ngồi chờ hắn, ta sớm đã không ra hình người.
Ta đun nước nóng tắm gội thay y phục, tự mình nấu một bữa cơm, tất cả đều là món ta thích ăn.
Ta đang ăn rất vui vẻ thì trong sân vang lên tiếng bước chân, ngay sau Nhung xuất hiện ở cửa.
Ta và hắn đối nhau, ai nấy đều kinh ngạc.
“Về có việc gì sao?” Ta hỏi hắn.