Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vì vậy, nó nhanh chóng thụ. Chúng ta vui mừng lại rộn con quay, không ngừng nghỉ.
Ngay lúc chúng ta đang vui mừng thì một đơn hàng gửi đến tửu .
“Đại tiểu thư nhà Thủ phụ , muốn đặt sáu mươi vò Trúc Diệp , giao Tết Trung thu.”
Đại tiểu thư nhà Thủ phụ , vậy chẳng phải là Nhung sắp rồi .
Kiếp hình hắn cũng Tết Trung thu. Khi ta cứ ngỡ hắn sẽ đến báo ta một tiếng, nhưng thực tế là hắn chưa từng đến.
Giữa những ánh mắt lo lắng mọi , ta thản nhiên nói: “Yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giao rượu đúng hẹn.”
4
Tết Trung thu, ta đích dẫn mang sáu mươi vò rượu đến.
Một gã sai vặt dẫn chúng ta đi vào từ hông. Lúc đợi nhận tiền rượu, một nữ đoan lộng lẫy, đám nha hoàn vây quanh bước tới.
“ chính là Triệu Lan Ngọc?” Nữ hỏi ta.
“Phải.” Ta gật đầu với ta, “Triệu Lan Ngọc tửu họ Triệu.”
Nữ lặng lẽ nhìn ta một cái, bỗng nhiên lệnh bà : “Thưởng thêm ta năm trăm lượng.”
ta lệnh xong, lại lướt qua ta một cái rồi phất tay áo bỏ đi.
Đám nha hoàn Thái phủ đều quay đầu lại nhìn ta, chúng cười đùa trêu chọc, mặt mày lộ rõ vẻ khinh miệt.
“Chỉ là một ả nhà quê thôi , so không bằng nửa ngón tay tiểu thư, hi hi.”
“Đông gia, ta ý gì vậy?” Trụ siết chặt nắm đấm, răng hàm nghiến ken két, “Đắc ý cái gì chứ, chẳng phải chỉ giỏi đầu thai hơn ta thôi .”
Ta gấp tờ ngân phiếu năm trăm lượng thưởng lại, dẫn mọi ngoài, “ ta đầu thai tốt chính là bản lĩnh, chúng ta không phục cũng phải nhịn.”
Trụ tức đến mức lau nước mắt.
Ta lại bật cười tiếng, cười hắn một gã nam nhân cao gần tám thước, mình đầy cơ bắp nước mắt lại không cần tiền.
khỏi , ta đem năm trăm lượng góp Từ An Đường.
Hôn sự Nhung và Thái Nguyên Nương rất náo nhiệt, loan giá nửa bộ, hồng mười dặm.
Ta không đi xem lễ, vì đang rộn với sửa sang tửu mới. hàng đã mở rộng gấp đôi, công cũng nhiều hơn.
sợ ta nghĩ quẩn, cả ngày cứ đi theo ta.
“Ta thật sự không , đừng đứng trời trồng ở nữa, mau đi đi.”
lại tức đến phát khóc, “ Nhung quá xấu xa, nói thay lòng là thay lòng. hắn không nhớ, kia chịu rét, tháo áo bông mình để may hắn một chiếc áo dày hơn. hắn không nhớ, …”
Ta bịt miệng lại, chọc vào trán nó.
“Một mặt bảo ta quên đi, một mặt lại không ngừng nhắc nhở ta, rốt cuộc muốn thế nào?”
lí nhí không nói nên lời.
rộn mấy ngày, ta thực sự quá mệt, bèn dựa vào gốc lựu trong nhà nghỉ ngơi.
Cây này là do Nhung vô tình rơi một hạt nảy mầm mọc , đến nay đã bảy năm.
Bảy năm rồi, cây vẫn chỉ hoa không kết quả.
Mơ màng ngủ thiếp đi, bỗng nhiên lại giật mình tỉnh giấc. Ta cảm giác rồi ở bên cạnh, nhưng tỉnh lại tìm khắp nơi lại chẳng thấy gì.
5
“Lạ thật.” Ta đi đến , cánh sân cũ nát đang khẽ lay động.
“Đông gia.” vui vẻ chạy tới, báo ta, “ thương nhân ở Khánh Châu tìm chúng ta đặt Trúc Diệp , một ngàn vò. Ngài mau đến xem đi.”
Một ngàn vò, đủ để chúng ta rộn nửa năm.
Thế là nửa năm này, bốn chúng ta dọn đến ở hẳn trong tửu , dốc lòng . Trong thời gian ta lại chế rượu Lão Bạch Can.