Thần Đèn Ơi Thần Đèn

Thần Đèn Ơi Thần Đèn

Đang tiến hành
6 Chương
4

Hồi cấp ba, trong lớp tôi có một cậu công tử nhà giàu, siêu nhiều tiền.

Hễ có dịp là rủ cả đám đi ăn.

Ba bữa một lần KFC, năm bữa một lần McDonald’s.

Hào phóng nhất là vào năm đó, cậu ta thua cá cược, tiện tay dúi cho tôi một đứa ngồi vỉa hè một trăm nghìn tệ.

Tôi dựa vào số tiền ấy mà học hết cấp ba, rồi thi đậu vào đại học.

Về sau tôi mới biết, cái gọi là hào phóng kia là giả, thua cược cũng là nói dối.

Cái thật duy nhất chỉ là tấm lòng thầm kín, non nớt và chẳng biết nói sao của một cậu thiếu niên kia.

Bốn năm sau, gia đình cậu ấy phá sản, cậu lang thang ngoài đường.

Tôi ngồi xổm trước mặt cậu, chìa tay ra:

“Ê, có muốn đi với tôi không?”