Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 10

Sau , Tô Trí hàng ngày đều ngồi xổm ở tầng dưới trong công ty của tôi.

tôi đi ăn tối bạn bè, anh ta lập tức tỏ ra cảnh giác cao độ hỏi tôi có đi chơi Dương không.

“Nếu có Dương anh sẽ đi em.”

“Nếu anh đi, tôi sẽ không đi.”

Tô Trí này nóng lòng như kiến ngồi trong nồi nước sôi. trước anh ta còn yêu cầu tôi không được gặp Dương nữa. Bây giờ, anh ta lại yêu cầu tôi đưa anh ta đi gặp Dương.

Tất nhiên tôi không thể đồng ý .

Hôm nay Tô Trí đột nhiên trở lại chiếc ảnh SLR trên tay: “ , từ nay trở đi anh sẽ chụp ảnh em mỗi ngày.”

Nhìn tinh thần phấn chấn của anh ta, tôi chỉ cảm thấy buồn cười.

Trước đây tôi có bảo anh ta chụp ảnh tôi nhiều thế anh ta luôn từ chối nhiều lý do khác nhau, không biết anh ta còn nhớ không nhỉ?

tôi dắt đi dạo, anh ta cố gắng ghi lại từng khoảnh khắc tôi chơi .

Nhưng lần tôi né tránh ảnh mà không để lại dấu vết.

Tất cả còn lại trong ống kính của anh ta cảnh hình mờ ảo của tôi. Ngay cả đi theo tôi, tôi quay mặt về hướng đi theo hướng .

Mặc dù trong ảnh không có ảnh chính diện của tôi nhưng Tô Trí vẫn sao chép ảnh tính như ghi công.

“Tí nữa em chọn mà em thích ấy. Sau anh sẽ rửa ra, treo đầy một tường toàn ảnh của em.

Tôi đi theo bên cạnh anh ta : “Tôi sẽ chọn sau anh xuất hình lên tính.”

, anh nhớ ra em có một cái laptop, anh mượn dùng một chút nhé.”

Tôi giấu đi cảm xúc trong mắt đưa tính anh ta.

Anh ta đang mày mò một mình trong phòng làm việc, còn tôi đang ngồi trong phòng khách xem phim trong vòng tay.

Một sau, có tiếng leng keng tiếng chiếc cốc rơi xuống đất.

sủa trong chạy .

Tôi ôm nó : “Không sao đâu, chúng ta tiếp tục xem phim đi.”

Một lâu sau phát ra âm thanh, Tô Trí mới bước ra khỏi phòng.

Anh không còn hưng phấn như trước bước phòng làm việc, như đang kìm nén điều .

“Anh xuất hết ảnh lên tính , em có thể chọn.”

anh ta đưa tính xách tay tôi, cuối tôi biết anh ta tức giận vì điều .

Hai mục mở cạnh nhau trên màn hình.

Một cái chứa ảnh anh ta chụp tôi trong hôm nay, còn cái kia chứa đầy ảnh của một đàn ông.

Tôi tình cờ đóng mục còn lại giả vờ chọn ảnh một cách cẩn thận.

Tô Trí đứng gần một , cuối không nhịn được nữa hỏi tôi: “Em không à?”

Tôi bối rối nhìn anh ta: “Hả? Anh vừa cơ?”

ảnh trong file , đàn ông ai?”

“Ồ,” tôi mở lại file đóng mới nãy, “Đây anh hả? Dương.”

Anh bước tới nắm lấy cổ tay tôi: “Sao chia tay mà em vẫn giữ lại hình của anh ta?”

“Dù sao chúng ta hẹn hò . Xóa đi tiếc lắm, nên em giữ lại.”

Tôi ngây thơ anh ta: “Tô Trí, không phải anh có ảnh của Tống Yến ở tính sao?”

Anh ta bắt đầu nghẹn ngào đến mức tím tái mặt. Cuối tức giận đến mức không còn nơi để trút giận, bèn đ.ấ.m ghế sô pha.

Điều này khiến nhảy dựng lên đứng chắn trước mặt tôi, sủa loạn lên Tô Chí.

Tô Trí bình tĩnh lại một nghiêng ôm lấy tôi, dụi đầu hõm cổ tôi, giọng nghèn nghẹn như đứa trẻ bị thương.

, anh ghen. Anh không em có một đàn ông khác trong lòng cả, kể cả Dương.”

Tôi thấy thật buồn cười.

Nhưng Tô Trí, anh có nhìn lại xem anh làm tôi không?

Buổi tối, hiếm Tô Trí không còn ngồi xổm bên cạnh tôi nữa.

Có lẽ tôi có thể đoán được anh ta đi đâu.

Mỗi tâm trạng không tốt, cách giải tỏa của anh ta thường đi uống rượu bạn bè.

Khoảng tám giờ tối, Lý Tương gọi điện tôi.

“Tô Trí say rượu , liên tục gọi tên cô. Tiểu , có lẽ phải làm phiền cô tới đón cậu ấy .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương